Hạ Minh Châu nghe ngoài cửa sổ xe mưa gió giao tạp, chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng.
Anh và Lê Sơ yêu nhau ba năm, cho dù hiện tại bọn họ đã đính hôn, nhưng anh vẫn cảm thấy mình không thật sự đi vào trái tim Lê Sơ.
Lê Sơ tôn trọng anh nhiều hơn, chứ không phải ỷ lại.
Là người yêu, tôn trọng lẫn nhau là cơ bản nhất, mà ỷ lại lại là tầng sâu hơn.
Anh có thể cảm nhận được tình yêu của Lê Sơ dành cho anh, chỉ là Lê Sơ quá cẩn thận bảo vệ trái tim của cô, không cho bất cứ ai dễ dàng đi vào, giống như đã từng bị tổn thương, cho nên mớᎥ đặc biệt băn khoăn như thế.
-
Trưa hôm sau, Lê Sơ mặc một bộ váy dài màu lam nhạt, cả người dịu dàng lại đơn giản.
Sau cơn mưa trời lại sáng, bầu trời xanh biếc giống như tranh sơn dầu, đẹp đến mức có chút không chân thật.
Lê Sơ tựa như một người thiếu nữ bước ra từ trong tranh.
Người đi đường xẹt qua bên cạnh cô đều nhịn không được liếc mắt nhìn người đẹp khí chất xuất trần này.
Cô vừa ra khỏi tàu điện ngầm đã nhìn thấy Hạ Minh Châu chen chúc trong đám người.
Chạy chậm đến bên cạnh Hạ Minh Châu, Lê Sơ khẽ ngửa cổ, đôi mắt dịu dàng đập vào tầm mắt Hạ Minh Châu, hai người lập tức nhìn nhau cười.
Tìm một cửa hàng gần công ty, hai người ngồi xuống gần cửa sổ thủy tinh, đơn giản gọi vài món ăn, giờ phút này chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483216/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.