Lê Sơ đợi một lát, thấy anh không trả lời thì cất điện thoại đi, chuẩn bị dọn dẹp sạch sẽ phòng vẽ tranh.
Bút vẽ vừa đặt vào trong ống đựng bút, điện thoại di động lại rung lên.
Tay Lê Sơ vẫn còn ướt, cô bất chấp bẩn thỉu, tiện tay lau vào tạp dề trên người vài cái, nghe điện thoại.
“Tiểu Sơ, vừa rồi anh đang họp, không chú ý xem điện thoại.”
Hạ Minh Châu luôn cho người ta cảm giác an toàn, dù là chuyện lớn chuyện nhỏ đều sẽ nói rõ nguyên do.
Lê Sơ khẽ cười, “Ừm, không sao, bên em đã bận rộn xong rồi, buổi tối anh có rảnh không?”
“Chỉ sợ hôm nay không thể tan ca đúng giờ.”
Giọng nói ôn hòa của Hạ Minh Châu mang theo vẻ bất đắc dĩ.
Trong phòng trà nước chỉ có một mình Hạ Minh Châu, anh nhấn công tắc máy pha cà phê, mùi cà phê nồng nặc nhanh chóng tràn ngập cả căn phòng.
Lê Sơ nghe thấy bên kia anh truyền đến thanh âm chảy xuôi, đoán được anh đang pha cà phê, nghĩ gần đây anh hẳn là rất mệt rất vất vả.
“Buổi tối anh chuẩn bị ăn gì? “
Lê Sơ đột nhiên đặt câu hỏi khiến Hạ Minh Châu sửng sốt.
Anh suy tư một chút, do dự nói: “Tùy tiện gọi đồ ăn bên ngoài đi.”
“Hôm nay em cũng không có việc gì, chi bằng em nấu cơm xong đưa qua cho anh.”
Lê Sơ luôn cảm thấy vị trí vị hôn thê này của mình làm không xứng chức, trong khoảng thời gian này vì tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483209/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.