Cô không nói với Hạ Minh Châu chuyện lòng bàn chân đau nhức.
Trong phòng tiệc không thể thiếu Hạ Minh Châu, bạn bè ngủ đều cần anh đối đãi chu toàn.
Cô lo lắng nếu nói cho Hạ Minh Châu biết tình hình thực tế thì anh sẽ bỏ lại tất cả, cùng cô đến phòng hóa trang. Nếu như vậy người bên ngoài sẽ chỉ cảm thấy bọn họ không có lễ nghĩa.
Hạ Minh Châu không kiên trì, chỉ dặn Lê Sơ nghỉ ngơi thật tốt, lập tức bị người kéo đi uống rượu.
—
Ra khỏi phòng tiệc, cảm giác lạnh lẽo đập vào mặt cô.
Trên người cô còn khoác âu phục Hạ Minh Châu, dù vậy, cô vẫn run rẩy không thôi.
Hệ thống sưởi trong đại sảnh mở đầy đủ, đột nhiên ra ngoài đại sảnh, làn da tiếp xúc với không khí lạnh lẽo ẩm ướt sinh ra phản ứng kích thích.
Lê Sơ khép lại âu phục trên người, bước nhanh hơn đi về phía phòng hóa trang.
Phòng hóa trang cũng không xa lắm, đi ngang qua toilet ở góc đường là tới.
Lúc cô xoay người, thiếu chút nữa đựng phải người trước mặt.
Lê Sơ ổn định bước chân, cô mang giày cao gót, muốn cân bằng thân thể cũng không phải chuyện dễ dàng.
Lải đảo đỡ mặt tường cô mới có thể đứng vững.
Hàm dưới hơi nâng lên, giương mắt nhìn người nọ, trong ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng trong lòng không có chút dao động nào.
“Phó tổng.” Cô nhàn nhạt chào hỏi một tiếng.
Lê Sơ nghiêng người, nhường đường đi ra.
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483197/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.