Khâm Định cùng Đàm Dật Nam nhanh chóng bị đưa lên xe, Tô Thành và Hoàng Thế Vinh cũng lái xe đi theo ngay phía sau đến đồn cảnh sát để chắc chắn lần này sẽ không xảy ra sai sót gì nữa. Khâm Định tuy không thể di chuyển, nhưng lúc này ngồi trên xe lăn vẫn muốn nhấp nhổm, cố gắng ghì tay vào tay vịn muốn đứng dậy, trong ánh mắt có tơ máu hằn lên rõ ràng giống như muốn giết người. Tô Thành luôn đứng ở một bên, nhìn xa xa về phía Khâm Định, hắn có thể hiểu được lý do tại vì sao Khâm Định lại có lòng thù địch với hắn như vậy, có trách cũng chỉ trách hắn lần đó đã không lấy mạng của Khâm Định, để cho ông ta phải chịu dày vò nửa sống nửa chết như thế này. Đàm Dật Nam đã bị áp giải vào một căn phòng riêng để lấy lời khai, cho nên lúc này không có ai ở bên ngoài chăm sóc cho Khâm Định. Khâm Định xúc động muốn phát điên, chỉ cần nhìn thấy Tô Thành liền hận không thể tự tay giết hắn. Người đàn ông gầy gò ốm yếu, nhìn sao cũng có điểm quỷ quái, lúc này đang không ngừng cựa quậy muốn đứng dậy, môi mấp máy nhưng không thể phát ra được bất cứ tiếng nói nào, cảnh sát xung quanh bận rộn đi qua đi lại không ai để ý đến ông ta, cũng không thấy được đũng quần của ông ta lúc này đã ướt. Chưa bao giờ Khâm Định cảm thấy nhục nhã như thế này, mình thế nhưng xuất hiện ở trước kẻ thù với bộ dáng sống dở chết dở, còn không thể tự mình khống chế được sự bài tiết của cơ thể. Tô Thành vẫn duy trì dáng vẻ lạnh lẽo đó, đứng ở phía xa tựa vào góc tường, tuy rằng hắn không muốn ở lại nơi này tiếp tục khiến cho Khâm Định kích động, nhưng hắn phải ở lại, hắn muốn một sự chắc chắn, sẽ không có ngoại lệ nào xảy ra nữa, hắn muốn tận mắt thấy Khâm Định bị giam vào trong ngục mới có thể yên tâm. Hoàng Thế Vinh ra ngoài gọi điện cho Tô Đồ Lang Quân, muốn báo tin tức tốt lành này cho cậu biết, nhưng đến khi nhấn số gọi còn muốn trêu chọc người ta một chút. Tô Đồ Lang Quân ở bên này đã nóng lòng đứng ngồi không yên, vừa nhìn thấy điện thoại ở trên bàn có cuộc gọi liền vội chạy đến, là Hoàng Thế Vinh gọi: "Tiểu Vinh, sao rồi?" Hoàng Thế Vinh khàn giọng, giả bộ suy yếu: "Khâm Định và Đàm Dật Nam đều bị bắt rồi" Tô Đồ Lang Quân nhíu mày: "Giọng của anh làm sao vậy?" Hoàng Thế Vinh giả bộ kêu khe khẽ: "A... anh không sao, chỉ bị trúng vài phát đạn của chúng" Tô Đô Lang Quân giật mình lớn tiếng; "Sao? Anh bị trúng đạn?" Hoàng Thế Vinh cố gắng nhịn cười: "Ừ, cũng không quá nghiêm trọng... Bác sĩ nói có lẽ phải nằm viện cả đời" Tô Đồ Lang Quân nghe vậy liền luống cuống chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc muốn đến chỗ của Hoàng Thế Vinh: "Cái gì chứ, anh đang ở bệnh viện nào? Em lập tức đến ngay" Hoàng Thế Vinh đáp: "Tâm Quân" Tô Đồ Lang Quân dừng bước, còn tưởng mình nghe nhầm thì hỏi lại: "Bệnh viện Tâm Quân? Sao tên nghe lạ vậy?" Hoàng Thế Vinh lúc này liền bật cười ha ha: "Chính là ở trong trái tim em đó, anh bị thương ở trong trái tim của em, cả đời này cũng không thể xuất viện được" Tô Đồ Lang Quân ngẩn người, bây giờ mới phát hiện thì ra cậu bị Hoàng Thế Vinh lừa gạt rồi: "Hoàng Thế Vinh, anh gạt em, anh có biết em ở bên này rất lo lắng hay không?" Hoàng Thế Vinh nhẹ giọng lấy lòng: "Xin lỗi bảo bối, mọi chuyện đều diễn ra theo đúng kế hoạch, anh không sao, cần phải ở lại hỗ trợ cho lời khai một chút. Buổi tối anh sẽ qua đón em cùng hai nhóc con đi ăn để chuộc lỗi" Tô Đồ Lang Quân hừ lạnh một tiếng, có điểm giận dỗi cúp điện thoại. Hoàng Thế Vinh tâm trạng cũng hơi lo lắng, xem ra hắn đúng là chọc bảo bối nổi giận thật rồi. Mọi chuyện đều được giải quyết xong xuôi, Khâm Định cùng Đàm Dật Nam đã bị giam giữ, với tội danh hiện tại của hai người họ chỉ sợ không thể sớm ra khỏi nơi này. - -- Buổi tối ngày hôm đó Hoàng Thế Vinh lái xe đến biệt thự Tô gia đứng đợi, gọi điện cho Tô Đồ Lang Quân thì có một giọng nói trẻ con bắt máy: "Ba lớn" Hoàng Thế Vinh nghe được giọng ngây ngô điềm đạm kia cũng đoán ra ngay được là Tiểu Dực: "Tiểu Dực, ba đến đón con đi ăn, ba nhỏ có ở đó không?" Tiểu Dực quay qua nhìn Tô Đồ Lang Quân đang giúp Tiểu Dạ mặc áo liền đáp: "Ba nhỏ đang mặc áo cho Tiểu Dạ, ba đã đến chưa?" Hoàng Thế Vinh xuống xe, đứa tựa người vào xe ô tô, ánh mắt trìu mến nhìn lên tầng hai đang sáng đèn đáp: "Ba đến rồi, đang đứng ở bên dưới đợi đây" Quả nhiên trên ban công lầu hai liền thấy bóng dáng nhỏ bé của một bé trai mặc quần jeans xanh cùng áo hoodie màu trắng vô cùng đáng yêu nhanh chóng đi ra nhìn. Hoàng Thế Vinh vẫy vẫy tay với Tiểu Dực, Tiểu Dực cũng vẫy tay đáp lại hắn: "Vậy con sẽ nói Tiểu Dạ nhanh một chút, Tiểu Dạ muốn xem siêu nhân chưa chịu đi" Hoàng Thế Vinh cười cười: "Phải không, vậy phải nhờ Tiểu Dực rồi" Chỉ khoảng 3 phút sau đó, ba người một lớn hai nhỏ đã chậm rãi đi xuống. Hôm nay Tô Đồ Lang Quân mặc một chiếc áo hoodie màu đen trắng phom rộng kiểu cách, nhìn cực kỳ trẻ trung, cũng không giống với phong cách lịch lãm thường ngày của cậu. Tiểu Dạ thì rất nghịch ngợm, khi nhìn thấy Hoàng Thế Vinh liền đem mũ áo kéo khóa kéo che hết cả gương mặt, làm ra vẻ đáng sợ nhảy từng bước về phía hắn, còn Tiểu Dực thì rất ngoan ngoãn nắm lấy tay của Tô Đồ Lang Quân mà khoan thai bước đi. Hoàng Thế Vinh nhìn một màn trước mặt này, quả thật cảm thấy ngọt ngào không gì diễn tả được, tư vị hạnh phúc này đúng là muốn làm cho người ta phát điên lên, hắn ngồi xổm xuống nhấc lấy nhóc con nghịch ngợm đang nhảy từng bước về phía hắn kia: "Tiểu Dạ à, con hôm nay là đóng giả làm cái gì vậy?" Tiểu Dạ vừa được Hoàng Thế Vinh kéo khóa áo xuống liền cười vui sướng đáp: "Vô Diện, không thấy mặt mũi đâu liền là Vô Diện, ba không đoán ra được hay sao?" Hoàng Thế Vinh vòng về phía sau mở cửa xe, mang Tiểu Dạ nghịch ngợm đặt xuống ghế ngồi: "Quả thật đoán không ra" Sau đó hắn xoay người về phía sau đỡ Tiểu Dực ngồi lên xe, nhóc con này thật sự rất dễ chịu, ngoan ngoãn nghe lời, không giống với tiểu tăng động chân tay không ngừng nghỉ kia. Hoàng Thế Vinh đóng cửa xe phía sau, vòng lên phía trước mở cửa xe phía ghế lái phụ, Tô Đồ Lang Quân chậm rãi ngồi vào vị trí quen thuộc đó. Một nhà cứ như vậy đi thẳng đến một tiệm lẩu nổi tiếng nằm giữa trung tâm thành phố. Hoàng Thế Vinh đã đặt phòng trước, là một căn phòng riêng yên tĩnh cách biệt với những bàn ăn bên ngoài, trong phòng còn có một bức tường kính có thể nhìn được khung cảnh về đêm của thành phố vô cùng đẹp mặt. Phục vụ đưa thực đơn lên cho Hoàng Thế Vinh, hắn chuyển cho Tô Đồ Lang Quân: "Em chọn đi" Bốn người bọn họ đều thích ăn hải sản, Tô Đồ Lang Quân nhìn một lượt liền quyết định gọi: "Cho chúng tôi lẩu hải sản Quảng Đông, giảm cay, chúng tôi có trẻ nhỏ. Hai bát súp gà cho hai đứa nhỏ, hai ly coca, một chai vang trắng. Cảm ơn!" Phục vụ nhanh chóng xoay người đi lấy đồ ăn. Đợi cho người ngoài đi rồi, Tô Đồ Lang Quân liền hỏi Hoàng Thế Vinh: "Vừa rồi có nhà báo chụp hình, là anh làm sao?" Dự án Tấn Hoàng Thành của Hoàng thị hiện tại đang vô cùng nổi tiếng, hơn nữa Tô Đồ Lang Quân cũng rất được quan tâm, ngay cả trên mạng hiện tại cái tên Tô Đồ Lang Quân cùng Hoàng Thế Vinh cũng được đưa vào danh sách hot search phổ biến. "Ừ, cho bọn họ đưa tin tức về chúng ta nhiều một chút, sau này tổ chức hôn lễ mọi người cũng sẽ không bị bất ngờ" Tô Đồ Lang Quân biết Hoàng Thế Vinh có kế hoạch hôn lễ thế kỷ, nhưng mà ngày hôm nay hắn nói nhà báo đến chụp hình hẳn không chỉ là vì chuyện đó, có lẽ hắn còn muốn cho mọi người biết đến sự có mặt của Tiểu Dạ và Tiểu Dực. Trước đây khi mọi chuyện vẫn còn chưa xử lý ổn thỏa, hai người bọn họ luôn che giấu bảo vệ hai nhóc con rất tốt, hiện tại mọi chuyện đều được giải quyết xong xuôi để cho người ngoài biết đến sự xuất hiện của hai đứa nhỏ này cũng không phải chuyện gì xấu. "Phải không? Em lại thấy bọn họ để ý hai nhóc con hơn". - -- Quả nhiên ngay trông đêm hôm đó, trên mạng đã xuất hiện những hình ảnh vô cùng rõ nét cảnh bốn người người đi ăn cơm tại tiệm ăn kia. Nói gì thì nói hiện tại ở trên mạng Hoàng Thế Vinh cùng Tô Đồ Lang Quân đều đang rất nổi tiếng, tuy không phải là người trong giới giải trí, không có sự kiện ca hát phim ảnh gì, nhiều người còn cảm thấy khó hiểu tại vì sao bọn họ lại có fan hâm mộ. Có người nói là hâm mộ cách tư duy trong công việc của bọn họ, dù sao cũng toàn những CEO trẻ tuổi tài cao, muốn được học hỏi phương thức thành công. Có người lại nói tình cờ nhìn thấy hình ảnh của Tô Đồ Lang Quân được chiếu ở tòa nhà cao nhất thành phố, vô tình tìm hiểu thì lún sâu. Có người nói thích chính là thích, từ cái nhìn đầu tiên thấy là thích rồi, không có lý do cũng không cần lý do. Nhưng mà đa số đều nói bọn họ rất xứng đôi, lại là một couple real cho nên leo thuyền này vốn dĩ không sợ chìm. [Tô Tô]: Oa Oa, cái gì thế kia, còn có hai đứa nhóc [Thuyền Này Mãi Không Chìm]: Nhóc con đáng yêu này có quan hệ gì với bọn họ vậy? [Bông Hoa Nở Rộ]: Nhìn xem một nhà bốn người hạnh phúc chưa kìa [Mang Đầu Gật Xuống]: Có phải chỉ có mình tôi để ý, đứa nhóc trên tay Vinh ca từ đầu đến cuối đều kéo khóa kín mặt hay không, muốn đóng vai Vô Diện hay sao? [Lonaa]: Phải rồi, để ý nhóc con hoodie trắng bên cạnh Lang Quân kìa, đáng yêu biết bao [Không Quan Trọng]: Nhóc con Vô Diện này là đang triệu hồi cái gì hay sao. Gửi kèm hình gif bên dưới. Trong hình gif kia là cảnh Tiểu Dạ kéo khóa áo kín đầu, đứng ở dưới đất đưa tay lên trời nhún nhảy, nhìn vô cùng buồn cười. [Moza Biết Bắn Bi-a]: Trời ơi, quá đáng yêu rồi... [Đứng Im Bất Động]: Này hình như hơi 4D thì phải [Thích Thế Thì Sao]: Tôi thành fan nhóc con này mất rồi [Dẹp Loạn]: Tôi thích Hoodie trắng đáng yêu kia, lập hội luôn, mọi người tham gia nào...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]