Khâm Định cùng Đàm Dật Nam nhanh chóng bị đưa lên xe, Tô Thành và Hoàng Thế Vinh cũng lái xe đi theo ngay phía sau đến đồn cảnh sát để chắc chắn lần này sẽ không xảy ra sai sót gì nữa.
Khâm Định tuy không thể di chuyển, nhưng lúc này ngồi trên xe lăn vẫn muốn nhấp nhổm, cố gắng ghì tay vào tay vịn muốn đứng dậy, trong ánh mắt có tơ máu hằn lên rõ ràng giống như muốn giết người.
Tô Thành luôn đứng ở một bên, nhìn xa xa về phía Khâm Định, hắn có thể hiểu được lý do tại vì sao Khâm Định lại có lòng thù địch với hắn như vậy, có trách cũng chỉ trách hắn lần đó đã không lấy mạng của Khâm Định, để cho ông ta phải chịu dày vò nửa sống nửa chết như thế này.
Đàm Dật Nam đã bị áp giải vào một căn phòng riêng để lấy lời khai, cho nên lúc này không có ai ở bên ngoài chăm sóc cho Khâm Định. Khâm Định xúc động muốn phát điên, chỉ cần nhìn thấy Tô Thành liền hận không thể tự tay giết hắn. Người đàn ông gầy gò ốm yếu, nhìn sao cũng có điểm quỷ quái, lúc này đang không ngừng cựa quậy muốn đứng dậy, môi mấp máy nhưng không thể phát ra được bất cứ tiếng nói nào, cảnh sát xung quanh bận rộn đi qua đi lại không ai để ý đến ông ta, cũng không thấy được đũng quần của ông ta lúc này đã ướt.
Chưa bao giờ Khâm Định cảm thấy nhục nhã như thế này, mình thế nhưng xuất hiện ở trước kẻ thù với bộ dáng sống dở chết dở, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655317/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.