Sau khi Hoàng Mộng Đình bị cảnh sát kéo đi, tất cả mọi người vẫn còn chưa chịu quay về chỗ làm việc, Tô Đồ Lang Quân trầm giọng nói:
"Mọi người quay về làm việc đi"
Nhân viên chột dạ nhanh chóng xoay người đi vào thang máy, Tô Đồ Lang Quân cũng cùng Triệu Chung vào bên trong tháng máy đi lên tầng làm việc. Lúc vào trong phòng làm việc rồi, điện thoại di động của Tô Đồ Lang Quân liền reo lên, đưa mắt nhìn tới trên màn hình hiện ra cái tên quen thuộc, cậu mỉm cười, chậm rãi cầm điện thoại di động đi về phía cửa sổ sát đất đứng nghe:
"Tiểu Vinh"
Người ở đầu dây bên kia nâng giọng, giống như bị mất bình tĩnh một chút:
"Quân Quân, anh nghe nói Hoàng Mộng Đình tìm đến chỗ em, còn mang theo cả hung khí tấn công em nữa sao? Em có bị thương ở đâu không?"
Tô Đồ Lang Quân buồn cười, cũng không biết là nhân viên nào của Tô thị báo cho hắn nhanh như vậy, hơn nữa hình như còn báo cáo phóng đại nguy hiểm lên một bậc:
"Cái gì mà hung khí chứ, chỉ là con dao gọt hoa quả thôi. Cô ta còn chưa kịp đến gần em thì Triệu Chung đã khống chế được rồi, em không sao cả"
Hoàng Thế Vinh nghe thấy vậy mới yên tâm một chút:
"Sao bảo an tòa nhà làm việc thất trách như vậy, lại để cho người lạ cầm vũ khí vào bên trong vậy chứ"
Tô Đồ Lang Quân cười nhẹ:
"Có lẽ là giấu trong áo, không để ý thấy"
Hoàng Thế Vinh thở dài, trầm mặc một chút mới nói:
"Quân Quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655316/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.