Tô Đồ Lang Quân động tác nhẹ nhàng, giọng nói ấm ách, từng đầu ngón tay như có như không luồn vào trong mái tóc ngắn của Hoàng Thế vinh. Hoàng Thế Vinh không có phản ứng lại, Tô Đồ Lang Quân liền vòng về phía trước quỳ xuống dưới chân hắn, hai tay đặt lên hai bắp đùi hắn, từ phía dưới ngước mắt nhìn lên Hoàng Thế Vinh:
"Tiểu Vinh, cậu mắng tớ cũng được, đánh tớ cũng được, nhưng mà đừng không để ý đến tớ, đừng không nói chuyện với tớ có được không?"
Ánh mắt quá đỗi ướt át xinh đẹp, gương mặt nhỏ nhắn thành ý vô cùng, Hoàng Thế Vinh cuối cùng cũng không chịu nổi một kích này của Tô Đồ Lang Quân, nhìn cậu một hồi mới nâng tay chạm đến đôi môi xinh đẹp kia khẽ miết nhẹ:
"Tiểu Lang Quân, xưng hô này nên sửa lại"
Tô Đồ Lang Quân sinh tháng 3, Hoàng Thế Vinh sinh tháng 8, tính ra Tô Đồ Lang Quân còn sinh sớm hơn hắn gần nửa năm. Hiện tại nghe thấy Hoàng Thế Vinh khàn giọng đầy tà ý, Tô Đồ Lang Quân đương nhiên là hiểu được ý tứ kia, khuôn miệng nhỏ ngọt ngào khe khẽ gọi hắn một tiếng:
"Anh, em sai rồi"
Hoàng Thế Vinh tràn ngập hưởng thủ, bàn tay thô ráp mang theo vết chai vuốt ve khuôn mặt cậu, đặc biệt chăm sóc đôi môi anh đào ngon ngọt kia:
"Tiểu Lang Quân, anh là cái gì của em?"
Tô Đồ Lang Quân thành thật đáp:
"Ông xã"
Một tiếng ông xã này chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa, ánh mắt của Hoàng Thế Vinh cũng dần dần trở nên u tối, nhiễm đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655273/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.