Tuy rằng giọng nói của đối phương có điểm kỳ quái không giống người bình thường nhưng người nhạy cảm có thể nghe ra được ngữ điệu cẩn trọng như đang thăm dò điều gì đó. Hoàng Thế Vinh đánh mắt ra hiệu cho Hà Hồng, Hà Hồng dưới sự giám sát gắt gao kia của hắn cũng không dám làm ra hành động liều mạng nào:
"Quán bar có vài việc cần giải quyết, đã để Định ca phải đợi lâu rồi"
Người bên kia bật cười ha ha, tiếng cười ồm ồm rất quái dị:
"Hôm nay có việc phải nhờ lão đệ rồi đây"
Hà Hồng cẩn trọng liếc nhìn Hoàng Thế Vinh một cái, Hoàng Thế Vinh vẫn giữ dáng vẻ lạnh lẽo đứng ở một bên quan sát:
"Định ca có việc gì cứ nói, lão đệ đây sẽ dốc sức làm"
Khâm Định thu lại nụ cười, giọng nói không giống người bình thường kia lại phát ra:
"Muốn mượn của lão đệ 20 triệu"
Hà Hồng im lặng một chút rồi nói thế này:
"20 triệu? Không thành vấn đề! Có điều Định ca muốn dùng số tiền đó làm gì?"
Khâm Đình chậm rãi nói:
"Làm ăn nhỏ thôi"
Hà Hồng đáp lời:
"Định ca đến chỗ của tôi đi, chúng ta cũng lâu rồi chưa gặp mặt"
Đầu dây bên kia lập tức rơi vào trầm mặc, ánh mắt của Hoàng Thế Vinh chợt lạnh lẽo chiếu thẳng về phía của Hà Hồng giống như là muốn cảnh cáo ông ta nếu như dám giở trò liều lĩnh vậy thì hắn cũng có rất nhiều cách khiến cho ông ta sống dở chết dở.
Hà Hồng quả thật là muốn khơi dậy lòng nghi ngờ trong người Khâm Định, từ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-anh-ay-cung-vo-dung/1655249/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.