Ta tuy rằng không quá thích sự ầm ĩ của cái PUB này, uống hai ly bia rồi vẫn bị Tha Bả Ti Nhi lôi ra sàn nhảy để quẩy =.=. Khương Vũ Bạch không biết đi đâu, chẳng lẽ hắn thừa dịp nhiều người lén lút rời đi sao...... Bên kia ở trung tâm tại sao lại có người giống hắn như vậy. Ta tập trung nhìn, quả nhiên là hắn, nam tử tuấn mỹ trên mặt mang một nửa cái mặt nạ màu bạc, không phải hắn còn có thể là ai. Chỉ thấy hắn bị một đám con gái vây quanh. Hắn nhíu chặt mày, tựa hồ vô cùng không cao hứng.
Hắn ở trong đám người phát hiện ra ta, liều mạng hướng đến ta đưa mắt ra hiệu. Còn bày ra khẩu hình "Giúp tôi". Ta không nhịn được bật cười, thầm nghĩ người như mi cũng có hôm nay, bà đây khỏi cần mất công đi tìm.
Nếu ta qua đó đối với các thiếu nữ nói, "Thực xin lỗi, tránh ra đi, đây là nam nhân của tôi, tôi muốn mang anh ta đi." Các nàng nhất định sẽ dùng ánh mắt thiên đao vạn quả* bức chết ta..
*Ánh mắt như thế có hàng nghìn lưỡi đao:))
Tha Bả Ti Nhi ở một bên cùng Mary quẩy hết mình, hóng đến dài cổ, lớn giọng nói: "Ai nha, thật hâm mộ Khương Vũ Bạch a. Cậu nói xem hắn như thế nào lại được nhiều nữ sinh thích như vậy. Tôi vẫn luôn cảm thấy tôi mới là sát thủ thiếu nữ, từ khi hắn xuất hiện, các cô nương đều để ý đến hắn không thèm để ý đến tôi!Kỳ thật tôi cảm thấy mình cũng không có chỗ nào kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-trung-vo-nhan-quy-truong-phu/764426/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.