Nửa đêm, tạm biệtnhững ồn ào và lãng mạn của nhà hàng Red Lobster, Lancer lái xe đưaTuyết Nhung về kí túc. Trên xe, cô luôn né tránh ánh mắt của anh. Mặt cô đỏ bừng, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Rõ ràng Tuyết Nhung vẫn chưa thểbình tĩnh lại sau những cảm xúc mãnh liệt vừa rồi. Cô chỉ còn biếtnghiêng đầu sang một bên, nhìn ra cửa sổ. Trong đêm khuya lạnh lẽo củatháng hai, tất cả những gì Tuyết Nhung thấy ngoài cửa sổ chỉ là hình ảnh âm u của thiên nhiên, thứ chân thực duy nhất cô có thể ngắm nhìn làkhuôn mặt phản chiếu trên cửa kính ô tô của mình.
Lúc này, Lancer đã cởi bỏ trang phục cướp biển. Mọi thứ giống như những cơn thủy triềuào ào xô vào bờ, rồi để lại những bãi cát phẳng lặng sau khi rút đi.Lancer lại là Lancer của thường ngày. Song những thay đổi bất ngờ nhưthế của anh khiến Tuyết Nhung không khỏi bồi hồi. Cô tưởng tượng chuyệnvừa xảy ra ở nhà hàng Red Lobster giống như một câu chuyện cổ tích. Khitiếng chuông điểm 12 giờ ngân lên, cô sẽ bước ra khỏi giấc mơ rực rỡ đểtrở lại với cuộc sống hiện thực đầy nghiệt ngã.
Lancer hơi ngoảnh đầu về phía Tuyết Nhung, mỉm cười nói: “Em thích chứ?”
Tuyết Nhung bối rối quay đầu lại, cúi đầu khẽ nói: “Ừm.” Im lặng một lúc, cômới mở lời: “Nhưng em có cảm giác mọi thứ vừa qua như một giấc mơ.”
“Ha ha ha ha ha”, Lancer không nhịn được bật cười lớn: “Đinh Tuyết Nhungđáng yêu của anh ơi, em có biết rằng khi tình yêu đích thực tồn tại thìmỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-to-doi-mat-xinh-dep-cua-em/3007086/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.