Mọi thứ đều vượt quasự tính toán của Tuyết Nhung, việc trước tiên Lancer làm khi trở lạitrường không phải là liên lạc với cô, không điện thoại, không mail, càng không có bất kỳ bức thư nào. Buổi tối ngày đi học đầu tiên, mọi sinhviên đều quay trở lại. Họ gọi điện cho nhau, nhắn tin cho nhau hoặc đếntán gẫu với nhau. Song trong số những sinh viên đó vẫn không thấy bóngdáng của Lancer. Anh ấy quay lại chưa? Bây giờ anh ấy đang ở đâu? Tất cả các bạn bè đều không ai biết. Ngày mai đã phải lên lớp rồi, không biếtLancer đã chạy đến xó xỉnh nào vậy? Bị lỡ máy bay chăng? Hay có chuyệngì đó đã xảy ra? Tại sao anh ấy không đến chào hỏi cô một tiếng?
Ngày hôm sau, Tuyết Nhung vô cùng bận rộn. Buổi sáng cô phải lên lớp, rồilại phải tập luyện buổi đầu tiên với dàn nhạc bộ tứ đàn dây mà cô vừatham gia. Sau một ngày vất vả, Tuyết Nhung mệt mỏi bắt xe buýt về kítúc. Nhưng khi chuẩn bị mở cửa phòng ra, cô bỗng nhiên giật mình kinhngạc vì những thứ ở trên cửa. Đó là ba con vật gấp giấy vô cùng xinhxắn, được dính lên cửa bằng băng dính trong suốt: Một cô mèo nhỏ màucam, một chú ếch xanh, và chú hồ ly màu đỏ. Nhưng điều khiến Tuyết Nhung ngạc nhiên không thốt lên lời là ba chữ Trung Quốc nguệch ngoạc viếttrên người chúng: “我爱你!” (Anh yêu em). Mặc dù không có chữ ký nhưngchẳng cần suy nghĩ Tuyết Nhung cũng đoán ra đó là của Lancer! Chỉ cóLancer mới làm ra những chuyện như thế này!
Bỗng nhiên có ai đóbịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-to-doi-mat-xinh-dep-cua-em/3007083/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.