Giữa không gian rắcđầy hoa tuyết trắng, Tuyết Nhung đón mùa Giáng sinh đầu tiên của mìnhtrên đất Mĩ. Mặc dù đây là ngày lễ truyền thống của phương Tây song nókhông quá xa lạ với cô. Bởi vì ở Trung Quốc, từ sau cuối thế kỉ 19, cácthành phố lớn đã bắt đầu bắt chước phương Tây. Mỗi năm, khi tháng 12 sắp đến, những khu trung tâm mua sắm lại thi nhau dựng lên những cây thôngNoel lộng lẫy. Trong tủ kính các cửa hàng và trên các con đường đi bộ,người ta treo đầy những chiếc đèn màu nhấp nháy. Nhưng Tuyết Nhung lạicảm thấy những tết Giáng sinh kiểu Trung Quốc như thế thật phù phiếm vàsặc mùi tiền. Vậy nên cô không bao giờ đội mũ Noel đi tham dự những bữatiệc Giáng sinh hay đổ xô đến trung tâm thương mại đông đúc mua đồ giảmgiá như nhiều thanh niên khác. Giáng sinh với cô giống như trong truyệncổ tích mà mẹ thường kể, vẫn mang nét truyền thống cổ xưa của phương Tây chứ không phải là mốt chạy theo của số đông hoặc là thứ đã bị thươngmại hóa.
Vì vậy, bây giờ ở nước Mĩ, trên nền tảng văn hóa phươngTây, Tuyết Nhung mới thực sự được trải nghiệm một lễ Giáng sinh đúngnghĩa. Mặc dù tại các khu thương mại đâu đâu cũng xuất hiện những câythông rực rỡ, những ông già Noel mặc áo đỏ rực, và trong tủ kính của các cửa hàng bày đầy những mặt hàng giảm giá, song mùa Giáng sinh ở đây vẫn có điểm khác biệt lớn so với Trung Quốc, đó là bài hát “Silent night”luôn vang lên ở khắp nơi. Cho dù ở trên đường, trong máy thu âm, haytrong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-to-doi-mat-xinh-dep-cua-em/3007082/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.