Editor: Bắp
Beta: Jen
- -----------------------------------------------------
Mộ Dung Thừa tuyệt đối không cảm thấy xấu hổ, thần sắc tự nhiên, giọng điệu tùy ý: “À, có thể anh nhớ nhầm nha.”
Nhớ nhầm nha…
Anh tùy tiện nói một câu nhớ nhầm, có biết hay không thiếu chút nữa trái tim tôi bay ra ngoài?
Mộ Tử buồn bực bới chén của mình, ngón tay siết chặt hận không thể bẻ gãy cái thìa.
Cô muốn gắp miếng bánh ngọt móng ngựa,cũng muốn ăn bánh kẹp trứng, nhưng ánh mắt Mộ Dung Thừa như bóng như hình, cô không thể không có chút cố kỵ.
Nếu như hắn lừa cô nữa thì làm sao bây giờ?
Có lẽ cô có thể hoàn toàn làm lơ hắn, muốn ăn cái gì liền ăn cái gì.
…Nhưng nếu như?
Nếu như bữa sáng nay có món nào Mộ Tử thật sự không ăn, Bạch Vi sẽ hỏi, cô biết trả lời thế nào đây.
Nói dối rất đơn giản, nhưng che đậy thì rất khó, Mộ Tử không muốn tìm thêm phiền toái.
Cô thành thành thật thật ăn hoành thánh, không hề gắp những đồ ăn khác.
Mộ Dung Thừa giống như nhìn thấu suy nghĩ của cô, môi mỏng khẽ nhếch, cười như không cười, mắt đen hàm chứa ý cười hài hước, thoạt nhìn đặc biệt muốn đánh!
Mộ Tử chán nản.
Bạch Vi tâm tình rất tốt, con cái của mình có thể hòa hòa khí khí một bên ăn điểm tâm, bà cảm thấy thật cao hứng.
Về phần Mộ Tử bên này không được tự nhiên, Bạch Vi chỉ cho là con gái ngại ngùng.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, phần lớn thời gian là Bạch Vi là mẹ quan tâm hỏi han con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-vo-cau-lai-trong-sinh-roi/1703026/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.