Phía trong giường bệnh, Úc Noãn hôn mê từ sau đêm bị ngất, đến giờ hiện tại vẫn chưa tỉnh lại, kim tiêm vào bàn tay truyền nước, nét mặt cô gái vẫn chưa dẫn ra, rõ ràng vừa trải qua một vấn đề vô cùng kinh hoàng.
Trên ghế, gương mặt quen thuộc của người đàn ông có phần nhợt nhạt vì vừa tỉnh lại, trên tay cầm laptop, đoạn video khóc lóc thảm thương của cô gái nhỏ quay lại, nước mắt giàn dụa vô cùng đáng thương, cứ thế túc trực bên cạnh hắn đến tận khi ngất đi.
"Triệt... anh tỉnh lại đi, em xin anh.."
Cô vừa nói, trong lòng Mộ Kình Triệt vừa đau vừa xót, từng câu nói của cô như cứa vào tim gan hắn, ngay cả hơi thở cũng bị nghẹn lại, cho dù qua lời nói, tâm hắn vui khi biết rằng cô mang thai, nhưng mãi đến khi cảm nhận cô vì hắn khóc đến tê tâm liệt phế, hắn thật không chịu nổi.
Trưởng khoa bên cạnh tiến lại gần, cẩn thận cúi gập người báo cáo, trên tay là một viên thuốc nhỏ kính cần dâng lên.
"Chúng tôi đã cố gắng mang cô ấy rời khỏi, nhưng cô chỉ cố chấp nhất quyết muốn bên cạnh ngài, vì vậy mãi đến tận khi cô ấy ngất cậu Đình Khiêm mới dám mang người rời đi."
Mộ Kình Triệt nhíu mi tâm, lấy viên thuốc bỏ vào miệng, hắn cẩn thận tiến lại gần hướng cô gái nhỏ, bàn tay thô ráp cẩn thận vuốt ve gương mặt nhỏ. Hắn có chút ngạc nhiên... sao cô lại xuất hiện ở đây?
Nếu Úc Noãn không đến, chắc chắn sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3713093/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.