"Em định để bộ dáng này cho ai xem?"
Úc Noãn ngạc nhiên ngầng nhìn Mộ Kình Triệt, rồi lại vội vàng nhìn xuống cơ thể mình mới phát giác được. Bàn tay Mộ Kình Triệt đặt ngay eo, thoáng thấy gân xanh nổi lên, rõ ràng đều bởi vì kiềm nén bản thân.
Cô vội vàng đẩy ra, không muốn ngồi gần nữa, nghĩ lại đêm qua, hiện tại cơ thể vẫn còn nhức mỏi, huống hồ chi ngày mai Úc Noãn có một lịch trình diễn cho giọng ca của mình.
Thế nhưng Mộ Kình Triệt nào dễ dàng để cô rời khỏi, người đàn ông vẫn ôm cô, thậm chí còn ôm chặt hơn, dụi đầu lên bả vai cô.
"Bé con, em quyến rũ anh, muốn anh tiếp tục sao?"
Úc Noãn đỏ mặt, lập tức phản bác, giọng nói cũng vì giận mà ngữ điệu run run.
"Đều do anh mặc, anh không mặc nội y..." cho em, ấy vậy hai chữ "cho em" đến giữa chừng lập tức cũng không thể nào mà thốt ra được, cô như khúc gỗ mà cứng đờ.
Nói trách móc Mộ Kinh Triệt, nhưng chính Úc Noãn cảm thấy cũng thật kỳ quặc, cô không mặc là lỗi của cô, nay lại trách ngược lại hắn? Ai đời mặc áo lại nhờ đối phương.
Úc Noãn lập tức đỏ mặt, không thể nào mà tiếp tục bao biện nữa. Bỗng chốc đều cảm thấy người đàn ông này thật sự quá quắt.
Mộ Kình Triệt nhìn cô, để rồi bật cười liên tục vì hành động đáng yêu này, dẫu vậy vẫn muốn trêu đùa, khẽ dựa gương mặt lên bả vai của cô.
"Anh không mặc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3679472/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.