"Là hai người cô ta làm em bị thương như thế này sao?"
Úc Noãn nghe Mộ Kình Triệt hỏi, cô khẽ khàng gật đầu. Lần đầu trải nghiệm cảm giác chống lưng, quả thật cô cũng không còn sợ hãi nữa. Cô ngẩng nhìn hắn, chậm rãi kể lại toàn bộ uất ức mà mình phải chịu.
"Em trông thấy bọn họ muốn hãm hại chị Giai Mễ, lại còn lén la lén lút. Vì thế quay video muốn đưa chị ấy xem, kết quả bọn họ khăng khăng giật lại làm hư điện thoại. Còn đồ ngược tội lên đầu em."
Mộ Kình Triệt lặng nhìn cô nói, tầm mắt vẫn không hề rời một khắc trên gương mặt nhỏ, nhẹ nhàng vươn tay ôm cô vào trong lòng, kiên nhẫn nghe cô nói từng chút một.
Mà đến tận lúc này, bống chốc Châu Tranh mới hiểu được lý do vì sao Nhiếp Tần Duật không thay Giai Mễ trách tội cô ta mà đem người rời đi, bởi thực chất, sự trừng phạt đều đến từ phía Mộ Kình Triệt.
Cô ta thật sự, đã đụng đến người không nên đụng.
Mãi cho đến khi, chẳng hiểu vì sao Úc Noãn đang kể lể tội, bất chợt chỉ tay thẳng mặt hướng Châu Tranh, bộ dạng uất ức ban nãy bỗng nhiên bay biến hết, thay vào đó là dáng vẻ trách móc lại còn giận dỗi.
"Chính cô ta, cô ta bảo là bạn gái của anh, thậm chí biết bao nhiêu bài đăng về cả hai người còn tung hô. Khiến ngay cả bảo vệ nghe đến, đều trách tội em."
Mộ Kình Triệt nghe đến đây, gương mặt trở nên hằm hằm sát khí nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3679463/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.