Đêm đến, Mộ Kình Triệt trở về phòng tại khu khách sạn lớn được chuẩn bị sẵn từ Nhiếp Tần Duật.
Không gian nơi đây rộng rãi, cửa sổ trong suốt mọi nơi vốn đã được đóng kín nhưng vẫn thấu cơn lạnh. Bởi tọa lạc nơi trung tâm đắc địa, cho nên lúc nhìn ra đã thấy vô vàn ánh đèn sáng rực, đúng như tên gọi một thành phố bậc nhất.
So với thành phố Trùng Khánh xa hoa, trung tâm của thủ đô đất nước với những gì phát triển tân tiến theo kịp thời đại, thì thành phố Thiềm Sá lại bậc nhất hơn về quang cảnh hùng vĩ cùng các danh lam thắng cảnh, với các ngành công nghiệp du lịch mọi thứ sớm đã vươn xa.
Mộ Kình Triệt vừa đẩy cửa, một luồng hơi lạnh tỏa ra, cho dù không bật đèn vẫn thấy ánh sáng từ các tòa cao ốc bên ngoài dội qua căn phòng, soi rõ từng đồ vật lẫn mọi thứ nơi đây.
Đều là hàng mới, vẫn toát lên mùi xa xỉ, trong mắt Mộ Kình Triệt hiện thoại trông thấy đều cảm thấy bình thường.
Người đàn ông cởi bộ âu phục bên ngoài vắt lên tay mình, lớp áo sơ mi đen ôm trọn cơ thể cường tráng, hắn tiến từng bước lại gần bàn. Hiện tại đã gần một giờ sáng. Khoảng cách trở về từ khu khách sạn Waldorf Astoria cho đến nơi đây không xa mấy.
Mộ Kình Triệt chợt nhận ra, cảm giác cơn đau đầu vẫn không hiện diện, tâm tình từ lúc tiếp xúc với người con gái ban nãy đã khiến hắn dịu lại. Cảm nhận là cảm nhận, hắn vẫn muốn xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-sung-the-xin-binh-tinh-/3674775/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.