Dọc đường, Hàm Hinh quá mệt mỏi.
Toàn bộ tài liệu đều do cô cầm, trong tay Tô Mẫn Di chỉ cầm theo cái túi xách, lại là chiếc LV tinh xảo.
Vừa nghe cô ta nói chuyện công việc, vừa phải bảo vệ tốt tài liệu trong tay, đầu óc rất căng thẳng.
"Hạng mục chúng ta muốn bàn bạc là về sản phẩm mới mà khoảng thời gian trước chúng ta và Cảnh thị hợp tác đầu tư nghiên cứu ra, tỉ lệ góp vốn là 6: 4, nhưng bởi vì liên quan đến bản quyền khi đưa ra thị trường, công ty nghiêm túc đề ra mệnh lệnh muốn chúng ta mua toàn bộ bản quyền, nhưng về phía Cảnh thị vẫn giữ chặt không buông, phải tốn bao nhiêu tiền còn khó nói, rất khó giải quyết."
Về cơ bản Hàm Hinh cũng đã hiểu.
Chính là hai công ty đang tranh nhau danh tiếng tốt, mục đích để đề cao sự chú ý của công ty, đây là khối thịt béo để tuyên truyền tốt nhất, ai cũng muốn có.
Cảnh thị cũng không phải kẻ ngốc, nếu có thể tranh thủ được danh tiếng này, nhất định có thể để công ty lên cao một bước, đối với người làm ăn lợi ích là quan trọng nhất, chẳng trách họ lại không đồng ý.
"Công ty kia bỏ ra bao nhiêu vốn?"
Tô Mẫn Di đưa đầu ngón tay thành số chín: "Con số này, vẫn chưa đồng ý đâu, mỗi ngày đều đến, khả năng người ta đã bực bội chúng ta muốn chết rồi."
Hàm Hinh hơi kinh ngạc, đều hơn ba trăm tỷ rồi, giá trị đã tăng đến mức cao như vậy.
"Hàm Hinh, đều tại cô, nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-doc-sung-mot-minh-toi/159610/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.