" Em đang cầm cái gì? " Mộ Tư Thần ngồi trên bàn làm việc đọc sách nhìn về phía Lục Kiều Kiều đang nằm lăn lộn trên giường. Từ khi Lục Kiều Kiều xuất viện, anh đã chuyển bàn làm việc tới phòng ngủ với lý do là trông chừng cô. Ban đầu Lục Kiều Kiều khá ngượng ngùng, nhưng chỉ thấy anh ấy cứ đúng đến 10 giờ sẽ tự khắc rời phòng, lặp lại nhiều lần cũng trở thành thói quen nên Lục Kiều Kiều cũng không còn thấy ngại nữa mà cảm thấy là lẽ bình thường.
" Thiệp cưới của Lục Mộng Kỳ, cô ta mời tôi tới tham dự... " Lục Kiều Kiều ngừng lại, đột nhiên lại cảm thấy tức giận: " Thật là, cướp vị hôn phu của chị gái, còn tỏ vẻ thành tựu như vậy cho ai xem chứ! "
Mộ Tư Thần nhướn mày: " Em ghen? "
" Hầy, tôi nào ghen, tại sao ai cũng nghĩ là tôi thích tên Dương Nhất Hàn kia chứ. Rõ ràng hắn mới là người theo đuổi rồi đòi cưới tôi cho bằng được, cái tên chó chết đó, có cho tôi cũng không thèm đâu! "
Khóe miệng Mộ Tư Thần nhếch nhẹ, không hiểu sao trong lòng anh lại thấy vui vẻ.
" Vậy tại sao lại thấy tức giận? "
" Tất nhiên là bởi vì lòng tốt của tôi đã bị đám người đó chà đạp rồi, thật uổng công tôi đối tốt với Lục Mộng Kỳ, thế mà nó lại dùng cách này để đáp trả, thật không biết tính nó giống ai mà xảo trá như vậy! "
" Hổ phụ sinh hổ tử. "
Nghe vậy Lục Kiều Kiều vội bật dậy: " Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-cung-chieu-vo-yeu/519483/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.