Hai tháng sau, Lục Kiều Kiều xuất viện. Mộ Tư Thần còn nói cô nên tĩnh dưỡng thêm, nhưng mà nếu ở lâu hơn, cô sẽ ỷ lại vào sự chăm sóc của anh mất. Mộ Tư Thần thực chu đáo, bên ngoài trông lạnh lùng vậy thôi chứ đối với cô rất ấm áp, luôn đem lại cảm giác an tâm dựa dẫm, cảm giác mà trước đây chưa từng có ai đem lại cho cô.
Lục Kiều Kiều tự hỏi rằng bản thân trước đây đã gặp qua Mộ Tư Thần bao giờ chưa, bởi cô tìm thấy sự thân thuộc kì lạ mỗi khi ở cạnh người đàn ông này. Nhưng sau đó chính mình cũng phủ định, Mộ Tư Thần cường thế như vậy, còn cô trước đây chỉ có ru rú trong nhà, nghe lời cha mẹ, làm sao gặp qua anh.
" Kiều Kiều, mừng cậu xuất viện! " Cố Tiểu Vy bổ nhào về phía Lục Kiều Kiều.
" Ừm. "
" Haizzz, thời gian qua vắng bóng cậu, Cố thị đúng là thiếu đi một nhân tài! "
" Xàm, không có tớ, Cố thị vẫn chẳng có gì khác! "
" Ơ hay, tớ nói thật à nha, cậu khiêm tốn thế làm gì, chẳng phải khi mới là thực tập sinh, cậu đã cho ra một bộ sưu tập làm vang dội cả giới thời trang đó sao, chỉ trong mấy ngày các mẫu thiết kế đã sold-out, không phải cây cột trụ vững nhất thì là gì! "
" Thôi đi cô nương, đừng tâng bốc tớ lên quá! "
" Nói cho cậu biết, mấy mẫu thiết kế mà Kha Nhược Vũ từ chối lần trước ấy, nó không bị bác bỏ đâu mà còn được tung ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-thieu-cung-chieu-vo-yeu/519482/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.