Đã nhiều ngày, Nguyệt thành không khí náo nhiệt, nguyên nhân thì khỏi nói, hội thi hoa khôi mỗi năm một lần sắp bắt đầu rồi.
Hội thi hoa khôi là một trong những lễ hội trọng đại nhất hàng năm của Nguyệt thành, đến lúc đó khắp nơi khách và bạn tập hợp, phố lớn ngõ nhỏ nơi nơi đông đúc, phi thường náo nhiệt. Mà ngay cả một ít khuê phòng tiểu thư, thế gia công tử bình thường không ra khỏi đại môn cũng đi ra xem náo nhiệt.Kỳ thực hội thi hoa khôi cũng không đơn giản chỉ dành để bình xét hồng bài các thanh lâu sở quán, chỉ cần ngươi cho là mình tướng mạo xuất chúng, tài hoa hơn người, có thể báo danh tham gia.
Tuy nhiên, điều đại hội hoa khôi hấp dẫn người ta nhất chính là nó là điềm báo có tiền.
Có người nói hạng nhất năm nay có thể thắng được một món đồ cổ. Về phần đồ cổ là cái gì, ban tổ chức hội thi lại thần bí không để lộ ra một chút. Nhưng thế nhân đều có lòng hiếu kì, cũng bởi vì như vậy mới càng khiến những người có tâm rục rịch, người muốn tham gia báo danh càng thêm nối liền không dứt, cho nên nói đại hội hoa khôi là sự kiện náo nhiệt chưa bao giờ có cũng không quá đáng.
...
"Đừng ———"
Rên rỉ lên tiếng, Mộ Ti Vũ khó chịu trở mình, xoa bóp đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, không biết từ lúc nào, Mộ Tịch Thịnh đã không còn bên người. Sờ sờ chỗ nệm bên cạnh vẫn còn âm ấm, hiển nhiên là vừa mới rời khỏi không lâu.
Không được tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311381/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.