Thiên giới, người đẹp nhất là Mạc cơ, chỉ là người đứng nhất thực sự lại là Tịch Viễn, đứa con trai duy nhất của Thánh tập hợp muôn vàn sủng ái, luôn luôn là một thân y phục màu đỏ chói mắt, không bị lây nhiễm tình tự của ai.
Nếu như nói Tịch Viễn là thật, như vậy Mạc cơ nhất định là giả, giống như hai mặt đối lập. Mạc cơ luôn luôn lộ vẻ dối trá tươi cười, vô luận là đối với ai cũng thế.Nhưng mà điều khó hiểu nhất chính là hai người như vậy lại là chí giao hảo hữu. Kỳ thực Vô Hoa rất chán ghét Mạc cơ, đơn giản là vì Mạc cơ giả tạo, hắn không hy vọng bảo bối của mình bị người như vậy phá hủy, nhưng bất kể hắn nói như thế nào Tịch Viễn cũng không thèm để ý, phút trước vừa đáp ứng, một khắc sau lại cùng Mạc cơ nói cười ở chung một chỗ.
Tịch Viễn là người hiểu rõ Mạc cơ nhất, Mạc cơ không phải giả, y chỉ là đem cảm xúc thật chôn sâu dưới đáy lòng, không để cho ai phát hiện mà thôi. Bỏ đi bề ngoài đẹp đẽ, Mạc cơ cũng chỉ là Mạc cơ, không có gì là giả cả.
Tịch Viễn thích nhìn xuống nhân gian, thích xem hồng trần bị tầng tầng biển mây che khuất, cho dù là hư huyễn, hắn cũng làm không biết mệt. Chỉ là Vô Hoa chưa bao giờ kiên nhẫn làm cùng hắn, Vô Hoa luôn luôn cười hắn si, cười hắn ngốc.
Chuyện Mạc cơ thích làm nhất là cùng Tịch Viễn nhìn xuống nhân gian, tuy rằng y không thể lý giải tâm tình của Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311362/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.