"Vô Hoa, Tịch Viễn muốn tới ——"
Mạc cơ hiện tại việc thích làm nhất là lẳng lặng ngồi bên người Mộ Tịch Thịnh, ngắm dung nhan khi ngủ của hắn, nói chuyện với hắn.
"Ngươi khẳng định sẽ không muốn biết ta muốn làm gì với y đâu."Ngón tay một lần lại một lần phác họa, kỳ thực từ lâu đã đem dung mạo người nọ từng tấc từng tấc thật sâu khắc vào đáy lòng nhưng y vẫn làm không biết mệt. Rõ ràng có thể giải tỏa hồn chi độc cho Mộ Tịch Thịnh nhưng Mạc cơ lại không muốn làm, bởi vì y biết, ngày mà người này mở mắt, hắn sẽ không còn thuộc về mình. Mất đi đã nhiều lần, y sợ hãi, cũng mệt mỏi, y không muốn nếm lại tư vị khổ sở mất mát nữa.
"Tịch Viễn, tuy hiện tại ngươi chỉ là một phàm nhân, nhưng ai bảo ngươi lại muốn cướp Vô Hoa của ta chứ. Cho nên ngươi đã định trước là sẽ bị ta giết chết, bị các tộc nhân tôn sùng ngươi giết chết."
Mạc cơ bi thương, kì thực khi y làm ra quyết định này, trái tim không ức chế được đau đớn một chút, nhưng một ít mềm lòng không đủ để ngăn y lại. Bản thân trả giá nhiều như vậy, nếu như lại mất đi, y sẽ vạn kiếp bất phục.
Đúng ra thì cho tới bây giờ chưa từng có được, vậy thì sao có thể mất đi? Mạc cơ cảm thấy mình hiện tại giống như con thiêu thân, để có một chút ánh sáng, cho dù bị ngọn lửa cắn nuốt cũng sẽ không tiếc.
...
Đã hỏi ra vị trí của Nạp Tháp Tạp tộc, Mộ Ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-tich-hoa/1311357/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.