Đợi cho Alan xuất hiện một lần nữa, lại là một thiếu niên cử chỉ thong dong nhẹ nhàng.
“Alan, xin chờ một chút, cơm tối lập tức có ngay!” Trong bếp, Esme, Carlisle đang bận rộn làm bữa tối, mà Alice và Jasper bên cạnh thì đang luống cuống tay chân càng giúp lại càng phiền hơn.
“Carlisle, còn có Esme, Alice, Jasper.” Khóe miệng Alan có chút co giật nhìn một đám Ma cà rồng lúng ta lúng túng ra sức chiến đấu với các nguyên liệu trong tay.
Cảnh tượng này —— bọn họ đang làm bữa tối thật hả? Lúc vừa mới vào biệt thự Alan đại khái đã liếc thoáng hoàn cảnh trong nhà nên phát giác phòng bếp căn bản không có dấu hiệu sử dụng qua, rất rõ ràng nơi đó chỉ để đánh lừa thôi, nhưng không ngờ không đến một buổi chiều liền thay đổi hoàn toàn, mấy thứ mới xuất hiện như là thịt bò, cà rốt, khoai tây, cà chua các loại… Ách, không phải bọn họ thừa dịp mình ngủ trưa đi mua tạm chứ? Cả điểm ấy cũng nghĩ đến, thật sự cẩn thận, xem ra sự xuất hiện của mình đúng là ảnh hưởng rất lớn đến họ.
Như vậy có thể quá mệt mỏi hay không? Hơn nữa, nếu ngày nào đó bọn Ma cà rồng này chịu đựng không nổi mỗi ngày đều phải làm bộ làm tịch, lại thẹn quá hoá giận quẳng sang một bên mặc kệ, rồi coi cậu như bữa tối ăn tươi nuốt sống, vậy phải làm sao bây giờ?
Quy tắc hành động thứ mười ba của Slytherin: bóp chết nguy hiểm khi chưa phát sinh!
Alan bắt đầu tự hỏi rốt cuộc có nên nói ra sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-sac-than-quang/196706/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.