Lời bàn ra vào quanh quẩn là vậy! Nhưng, những kẻ nhiều chuyện kia cũng chỉ dám thấp giọng bàn tán... vì e ngại Doãn Mặc Long sẽ... nổi điên!
Cô biết... những người buông ra các lời tồi tệ về cô... Kì thật, đều không phải người xấu.
Cô còn nhớ lần đầu cô đến lớp cũng với bộ dạng quê mùa thảm hại... nhưng ai ai cũng cư xử phải phép, lịch sự với cô.
Nếu có làm cô có ấn tượng xấu... thì chỉ có bọn đàn em mà cô vừa mới thu nhận cách đây không lâu thôi...!
Nữ chủ, ả ta chắc hẳn tốn không ít tâm sức... rò rĩ thông tin vào tai bọn họ từ trước... nhằm kích động sự phẫn nộ của số đông...!
.
.
.
.
Nữ chủ lại vờ thút thít, tạo dáng Thánh mẫu, cố gắng diễn sâu ra sức bênh vực, giải thích hộ cô:
_ Mọi người đừng hiểu lầm... Nhi Nhi tuyệt đối không... phải... hic... loại người con gái như mọi người... hic... nghĩ đâu!!
Lúc này, nam chủ Lại Nhật Khanh không kìm được lên tiếng:
_ Đủ rồi! Loại con gái dơ bẩn này... không xứng để em quan tâm đâu! Tránh xa cô ta 1 chút... Thật bẩn thỉu...!
.
.
.
.
Ra là vậy, trách sao nam chủ Tịnh Vũ lại có biểu hiện lạ lùng với cô.
Nữ chủ đúng là chuẩn bị kịch bản câu chuyện thật tốt, thật trôi chảy... từ đầu tới đuôi!
Khóe miệng hơi ẩn ý nụ cười, cô khá hài lòng với những gì nữ chủ đã chuẩn bị để đón tiếp mình...
Nếu không có gì hậu lễ bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nhat-tieu-nuong-tu/4600935/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.