"Anh,anh xem là em trai." An Lạc kêu lên,bọn họ trộm về nhà vốn là muốn cấp một cái kinh hỉ cho baba,không nghĩ đến lại trông tiểu tinh linh nho nhỏ kia ngồi ở cửa sổ trên một đóa hoa màu lam.
An Lạc nảy ra một ý xấu""Anh chúng ta trộm đi qua bắt lấy em trai đi?!"
"Đừng,em nếu như làm như vậy,y về sau bị em dọa sẽ không xuất hiện nữa." An Dật đổ một xô nước lạnh lên đầu An Lạc.
"Bất quá chúng ta có thể trộm nhìn y phải không?" An Dật nhìn đứa em trai này giống như là có vấn đề,cái kia tiểu tinh linh không có cánh,liền cùng An Dật đoán trước giống nhau,gia hỏa nho nhỏ quan sát bên ngoài một chút,lúc này cũng là thời gian bọn nó ngày thường trở về,tiểu gia hỏa trực tiếp nhảy xuống từ đóa hoa,lại hướng trong nhà nhảy nhảy nhảy,đây là lần đầu tiên An Dật trong thấy tiểu gia hỏa có thể nhảy cao đến như vậy,sức bật đều giống như bọn nó từng nhìn thấy ở con bọ chó C quốc,thật chính là tràn ngập co giãn.
An Lạc cảm thấy kì lạ vì sao tiểu tinh linh lại không cần cánh bay như chim? Hiện tại em trai nó thế nhưng lại nhảy.
"Anh,em trai chúng ta vì sao lại không bay? Y vì sao lại nhảy? Tuy rằng y cũng có thể nhảy nhưng đã có cánh thì ai nguyện ý nhảy? Lại phải tốn sức chân cũng đau."
"Em nói đúng,có cánh ai nguyện ý nhảy? Mọi người đều nguyện ý bay,có thể em trai không có cánh."
An Lạc nghe đến đây thì hoàn toàn ngây ngẩn cả người,em trai bé,vậy mà lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-nham-cua-khong-gian/757685/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.