“Ai cơ?”
Trần Kim Thanh khẩn trương.
“Em đã nhìn thấy Khải Minh!”
Trần Kim Hương nói.
“Gì cơ?”
Tô Hồng và Trần Kim Thanh đồng thời mỡ to hai mắt nhìn.
“Thế con sợ cái gì?”
Tô Hồng hỏi.
“Bởi vì…bởi vì…”
Không đợi Trần Kim Hương nói.
Lúc này, Văn Hải – người tổ chức hoạt động tối nay đã đi lên sân khấu.
“Mọi người hãy yên tĩnh!”
Ông ta giơ tay ra hiệu.
Cả hội trường khách sạn nháy mắt lặng ngắt như tÐỜ.
“Hôm nay, là ngày Văn Hải tôi trở về.
Trước tiên tôi xin cảm ơn sự cổ vũ của mọi người.
Nửa năm tôi rời đi đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng may là đến hôm nay, tất cả mọi chuyện đã trôi qua rồi.
Hơn nữa địa bàn của tập đoàn Văn Hải còn mở rộng thêm một nửa so với nửa năm trước.
Sau này còn phải dựa vào sự ủng hộ của mọi người!”
Trên sân khấu, mặc dù Văn Hải nói lời khách khí.
Nhưng đôi mắt hung ác của ông ta lại quét qua mặt tất cả mọi người.
Trong đây, không có ai dám đối diện với ông ta.
Mà đây chính là hiệu quả mà Văn Hải muốn đêm nay.
Bắt đầu từ hôm nay, Hải Dương chỉ có một tập đoàn.
Đó chính là tập đoàn Văn Hải.
Ông ta muốn để cho tất cả mọi người đều phục tùng ông ta.
Thất đã đạt được hiệu quả.
Ông ta cười nhẹ, sau đó vỗ tay, liền thấy mấy tên thuộc hạ áp giải mười mấy cô gái có dáng dấp xinh đẹp từ trong đại sảnh ra.
“Ha ha, bọn họ đều là nữ hầu gái bên người tổng giám đốc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567779/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.