“Không thể tưởng được anh chẳng những có tài nghệ hơn người, ngay cả y thuật cũng cao siêu như vậy, Vạn Sơn thật sự bội phục!”
Thẩm Vạn Sơn cung kính nói.
Khải Minh khẽ lắc đầu, cũng không nói chuyện.
Thẩm Vạn Sơn lúc này liếc nhẹ qua mấy người anh em của mình một cái.
Sau rồi Thẩm Vạn Sơn lại cun gkính nói lớn: “Không biết anh sau này muốn làm cái gì, có thể cùng chúng ta kết nghĩa anh em được hay không? Anh đã cứu mạng cả nhóm chúng tôi, tôi và anh em của mình nguyện lòng đi theo phe của anh, thề sẽ cố gắng hết sức.”
Đúng vậy, ớn cứu mạng khó có thể nói nên lời, hơn nữa Thẩm Vạn Sơn với anh em của anh ta lại là những người trọng tình trọng nghĩa.
Mặt khác, bây giờ đám người của Thẩm Vạn Sơn cũng đã không có khác nơi đi, nếu có thể đi theo người thiếu niên này, nói không chừng sẽ còn an toàn hơn rất nhiều lần, anh ta tuy còn trẻ nhưng bản lĩnh lại lợi hại vô cùng.
Hiển nhiên mấy người khác trong nhóm cũng nghĩ như vậy.
“Tôi? Chỉ sợ sau này tôi sẽ chỉ ở lại khu tam giác này, tôi đã không còn nơi khác để đi nữa rồi~!”
Khải Minh cười khổ nói.
“Anh cũng không còn nơi để đi sao? Vậy thì thật trùng hợp, đối với mấy anh em chúng tôi mà nói, khu tam giác Thiên Thành này tương đối quen thuộc rồi, chúng tôi ở lại bên cạnh anh, nói không chừng có thể giúp đỡ anh cái gì, anh này, hãy cho chúng tối đi theo anh đi?”
Thẩm Vạn Sơn nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567750/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.