Từ sau khi chia tay Ngụy Thanh Thư ở Tây Nam, Khải Minh liền bảo anh ta theo Tả Trung Thọ đến biên cảnh Tây Nam.
Không cần theo mình nữa.
Bởi vì bây giờ nhà họ Ngụy coi như là rào cản trước mắt của mình.
Cũng là rào cản duy nhất.
Nếu nhà họ Nguy lại bại lộ, mình ở Tây Nam liên tiếp giết chết bốn người nhà họ Mạc, có lẽ đến khi đó sẽ bị nhà họ Mạc truy đuổi đến không còn chỗ ẩn thân.
Mặc dù không giết được mình, nhưng thế lực nhà họ Mạc to lớn, nếu mình muốn đối phó, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Do đó, mỗi bước đi của Khải Minh, đều không thể không suy nghĩ cẩn thận.
Sau khi sắp xếp Vĩnh Hào rời khỏi.
Khải Minh đi thẳng đến biệt thự núi Vân Đỉnh.
Trên một cành cây thô to ở núi cao, Khải Minh nằm nghiêng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chờ mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Khải Minh mới mở mắt.
Lúc này, đèn đuốc ở biệt thự núi Vân Đỉnh đã được thắp sáng bừng.
Bốp! Vứt bao vải xuống.
Khải Minh nhảy xuống từ cành cây.
Mở bao vải, lấy một chiếc áo gió liền mũ màu đen từ bên trong ra.
Khải Minh mặc áo, che giấu khuôn mặt của mình.
Sau đó đi về phía biệt thự núi Vân Đỉnh.
“Sao rồi? Người phái đi Tây Nam nói thế nào?”
Một thanh niên, nằm nghiêng trên ghế sô pha trong phòng khách.
Bên cạnh, có mấy tên đàn em đứng chắp tay.
Mà phía trước mặt, có mấy người thần sắc vội vã đang đứng.
“Vẫn chưa điều tra ra bất kỳ manh mối nào, một ngọn lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567744/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.