Khải Minh đi tới đại sảnh của bệnh viện.
Đúng vào lúc này, một cô gái vội vã chạy từ một bên đến, bỗg nhiên vấp một cái.
Thấy cô ta sắp ngã.
Khải Minh nhanh tay lẹ mắt, dùng một tay đỡ lấy cô ta.
“Trời ạ, thật là nguy hiểm, cảm ơn anh chàng đẹp trai nhét”
Sau khi cô gái đứng vững, sửa sang lại đầu tóc rối bði của mình rồi vội vàng nói cảm ơn.
Đồng thời trong lòng cô gái này cũng cảm thấy chàng trai này mang đến cho cô ta cảm giác là lạ.
Anh đeo khẩu trang và đội mũ, một bộ dáng vẻ rất thần bí.
Mà ánh mắt kia giống như đã từng quen biết, nhưng lại cảm thấy cực kì lạ lẫm.
“mi”
Thanh niên không trả lời, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Đương nhiên, ánh mắt của anh cũng không khỏi dừng lại trên người cô gái này mấy giây.
Bởi vì Khải Minh có quen cô gái này.
“Chúng ta có quen nhau không nhỉ?”
Cô gái cũng cười hỏi.
Khải Minh lắc đầu.
“Được rồi, vẫn cảm ơn anh nhiều!”
Cô gái đành phải cười nói.
“Nhiên Nhiên, em sao rồi?”
Đúng lúc này, một người đàn ông đẹp trai mặc tây trang đi tới.
“Đã kiểm tra sức khoẻ xong rồi, em đang muốn đi tìm anh đây, suýt nữa còn ngã sấp mặt!”
Cô gái nũng nịu khoác lên cánh tay của thanh nien.
“Ôi, nếu Khương Nhiên Nhiên ngã sấp xuống, vậy anh không biết ăn nói với chú Khương như thế nào đâu!”
Chàng trai cười nói.
Không sai, đương nhiên cô gái này là Khương Nhiên Nhiên.
“Là anh chàng đẹp trai này đã cứu em!”
Khương Nhiên Nhiên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567743/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.