“Khải Minh, nếu không hai ta hòa hảo lại đi? Cho dù là làm vợ bé của cậu thì tôi cũng đồng ý!”
“Cô nói cái gì?”
Khải Minh trừng to hai mắt, anh nhìn Dương Lan Xuyên với ánh mắt không thể tin được.
“A2? Tôi… Tôi vừa rồi nói gì đó?”
Dương Lan Xuyên cũng hoảng hốt, bởi vì khẩn trương cho nên cô mới buột miệng nói ra những gì nghĩ trong lòng.
Cô ta lập tức hiện lên vẻ mặt xấu hổ.
“Tôi… Tôi nói bậy, nhưng mà Khải Minh này, hai ta vẫn là bạn bè đúng không?”
Khải Minh cười khổ một tiếng, nhưng mà anh cũng không có trả lời.
“Nếu không còn gì khác thì tôi đi đây!”
Nói xong, Khải Minh xoay người rời đi, anh đi một cách lưu loát và dứt khoát.
Đã qua lâu như vậy rồi, cái loại cảm tình mới chớm nở đối với Dương Lan Xuyên cũng đã sớm chặt đứt.
Khải Minh đã không còn bất cứ cảm giác gì với cô ta, cho nên anh cũng không định có quá nhiều dây dưa.
Vừa lên xe thì Khải Minh nhận được một cuộc điện thoại, người gọi tới chính là Tô Bích Diệp.
Đã gần nửa tháng Tô Bích Diệp không liên lạc anh, nhưng Khải Minh lâu lâu vẫn gửi cho cô vài tin nhắn.
“Xong xuôi mọi việc rồi, hôm nay anh sẽ trở lại Huế, nhưng mà trước đó thì anh sẽ tới Vĩnh Long để tìm em!”
Khải Minh cười nói.
“Tốt nha! Phải rồi, nếu anh có tới gặp em thì cố gắng tới đây vào sáng ngày mai, ngày mai em nhận được nhận được nhiệm vụ phỏng vấn một nhóm khảo sát nước ngoài, trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567676/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.