Nói xong, ông Phúc nhìn chung quanh một vòng.
Dựa theo lời của Chu Minh, cậu Khải đúng là đã tới rồi.
Mọi người trong đại sảnh đưa mắt nhìn lẫn nhau.
“Ai da, không ngờ cậu Khải gì đó lại tới đây, tại sao tôi lại không biết?”
Phương Ly kinh ngạc hỏi.
Phương Ly muốn nhìn xem rốt cuộc người kia là ai, cái người mà làm cho cô và Ngọc Tú không thể ra ngoài chơi từ lúc nhỏ.
Ngay cả mấy người nữ minh tỉnh đang áp giải Khải Minh cũng đều hưng phấn tìm kiếm khắp nơi.
Giá trị con người như cậu Khải khẳng định sẽ rất khó kết giao, nhưng mà nếu có thể nhờ anh ta mà giao tiếp được một ít phú nhị đại đỉnh cấp chân chính thì cũng rất tốt, không uổng công bọn họ đi một chuyến.
Khải Minh nhìn cảnh tượng trước mắt, không khỏi lắc đầu cười khổ một tiếng.
Với tình huống hiện tại, xem ra anh muốn tiếp tục ẩn giấu nữa là không được rồi.
Nhưng mà bọn họ tới cũng vừa lúc, như vậy thì nhiệm vụ của anh cũng coi như là hoàn thành.
Sau đó Khải Minh chậm rãi đứng lên.
Phương Ly ngạc nhiên mở to miệng: “Khải Minh, cậu đang làm gì vậy?”
Nhóm nữ minh tinh cũng có chút kinh ngạc.
“Người ta đang tìm cậu Khải, một người làm công như cậu đứng lên làm gì?”
“Ha ha ha, ai không biết còn tưởng rằng cậu là vị kia đấy!”
Dựa theo kế hoạch nguyên bản, anh sẽ bảo Chu Minh tạo ra một ít động tĩnh để thu hút sự chú ý của mọi người.
Khải Minh không rõ tại sao ba anh lại biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567675/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.