Thứ mà Tần Nhã nói, dĩ nhiên là vòng ngọc mà trước đây Khải Minh đưa cho cô ta.
“Từ nay về sau hai chúng ta sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.
Ha ha, tôi vẫn luôn giữ chiếc vòng ngọc này, vốn còn tưởng rằng hai chúng ta sẽ không ở bên nhau nữa, giữ lại nó coi như làm kỷ niệm nhưng bây gið nghĩ lại thì thấy cái này không cần giữ lại bên mình nữa, trả lại cho cậu!”
Tần Nhã đưa chiếc vòng ngọc cho Khải Minh với vẻ mặt lạnh lùng.
“Như vậy cũng tốt!”
“Khải Minh, tôi hy vọng cậu sẽ xóa số điện thoại và các phương thức liên lạc khác với tôi đi.
Bây giờ cậu có Tô Bích Diệp, tôi cũng có Chí Viễn.
Làm như vậy thì sau này hai chúng ta sẽ không còn bất kì quan hệ gì với nhau cả!”
“Được rồi!”
Khải Minh cũng không nói gì nhiều, nhận lại chiếc vòng ngọc, gật đầu chào Triệu Thanh Đồng và những người khác một cái rồi rời khỏi nhà họ Tần.
“Vì sao vậy, Tần Nhã? Sao cậu lại để Khải Minh rời đi như vậy chứ? Rốt cuộc hai người đã xảy ra chuyện gì?”
Mặt Triệu Thanh Đồng tràn đầy dấu hỏi chấm, khó hiểu nói.
“Không có gì, các cậu đừng hỏi nữa.
Đúng rồi, chiều nay Chí Viễn mới tặng cho tớ một món quà rất đắt tiền, tớ đi lấy cho các cậu xem!”
Nói xong, Tần Nhã lau đi nước mắt nơi khóe mắt, cố gắng nói ra bằng giọng điệu vui sướng vui vẻ: “Các cậu đứng đây chờ một chút, tớ đi lấy cho các cậu xem”
Mà nhìn thấy bộ dạng miễn cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567589/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.