Làn da cô ta rất trắng.
Khải Minh nhìn cô ta cười rồi gật đầu.
“Ha ha, Khải Minh, đây là chị họ của tôi, tới chơi với tôi đấy, anh cảm thấy xinh đẹp không?”
Trịnh Thúy Kiều hỏi.
Khải Minh gật đầu.
“Hừ, có điều chị họ tôi đã sớm lấy chồng, lúc trước chính là hoa hậu giảng đường, hiện tại cũng là một đóa hoa hồng kiều diễm rồi, ha ha!“ Trịnh Thúy Kiều trêu ghẹo nói.
“Vị này, hẳn chính là cậu Khải ở Hoàn Kim nhỉ? Chào cậu Khải, tôi tên Chu Dương Như, tôi lớn tuổi hơn hai người, cậu có thể gọi tôi là chị Dương Như!”
Chu Dương Như cười nói.
“Hơn nữa không biết cậu Khải có biết không, ông nội của chị họ tôi cũng rất nổi tiếng ở Huế, còn chị họ tôi bây giờ đang là giảng viên đại học đấy!”
Trịnh Thúy Kiều nói.
“Hân hạnh được gặp chị Dương Như!”
Sau một cuộc trò chuyện đơn giản, Khải Minh cũng đi theo mọi người đi vào trong.
Mà sau khi Khải Minh đi vào không lâu, một chiếc siêu xe xa hoa ít nhất cũng có giá hơn một triệu USD ngừng ở cửa khách sạn.
Sau đó tài xế xuống xe, đầu tiên là cung kính mỡ cửa ghế phụ ra.
Một cậu ấm mặc tây trang, trên tây trang còn có treo một cái đồng hồ quả quýt vô cùng quý giá bước xuống xe.
“Cậu Viễn!”
Tài xế cung kính nói.
Người này đúng là Long Chí Viễn, khóe miệng Long Chí Viễn luôn treo một nụ cười không hề có chút thiện ý.
Lúc này anh ta đang nhìn thoáng qua sảnh lớn khách sạn, sau đó mới cười cười mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567584/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.