Quả thật chuyện đó đã đả kích rất lớn đến Dương Lan Xuyên, nhưng mà hại chết cô ta sao? Khải Minh thật sự không nghĩ đến chuyện này.
“Hừ, có thể nói ngày đó chính là ngày u ám nhất trong cuộc đời chị gái tôi, vì trước đây anh là một tên nghèo hèn mà ai cũng biết, ai cũng khinh thường anh, cũng chẳng có ai thèm để ý đến anh, nhưng còn chị gái tôi, chị gái tôi cùng anh đi dưới sân trường, nắm tay anh bước đi, cùng đi dạo phố với anh, ăn cơm với anh, anh có biết người ta gọi chị gái tôi là gì không?”
“Mọi người mau nhìn kìa, kia không phải là Dương Lan Xuyên – bạn gái tên nghèo hèn ở trường chúng ta sao?”
“Anh nghe thấy chưa, tất cả mọi người ai cũng gọi chị ấy như vậy, giễu cợt chị ấy, sau đó thì sao, chị ấy không cảm thấy sao cả.
Nhưng càng về sau, dù sao là một người con gái cũng phải có lòng tự trọng, chị gái của tôi chịu đủ rồi, chị ấy cảm thấy ông trời không công bằng, đúng vậy, chị ấy từ bỏ anh, chia tay với anh”
“Nhưng mà anh dám nói chị gái của tôi làm sai sao?”
Khải Minh im lặng, đương nhiên là Dương Lan Xuyên không sai trong chuyện này, ai mà không có quyền lựa chọn.
Chỉ là sự lột xác của Dương Lan Xuyên sau đó làm Khải Minh trở tay không kịp.
“Anh còn nhớ ngày hôm đó chị tôi van xin anh, van xin đáng thương thế nào không?”
Vẻ mặt Dương Trúc Linh lộ rõ sự thù hẳn, nói với cậu.
“Kết quả thì sao, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567572/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.