“Tôi đi lấy nước nóng!”
Trần Hạo lẩm bẩm kiếm đại một cái lý do rời đi.
“Trần...
Trần Hạo!”
Lý Minh Tuyết lúc này mới giật mình gọi.
“Tôi đây? Có chuyện gì vậy Minh Tuyết?”
Trần Hạo hỏi.
“Là...
Là cậu giúp tôi? Bởi vì có cậu nên tôi mới dễ dàng thăng chức như vậy?”
Vừa rồi chính miệng viện trưởng đã nói, Trần Hạo đã tiến cử cho họ một vị nhân tài là cô.
Vốn dĩ cô cứ nghĩ là chính Lý Siêu đã giúp đỡ cô.
Bởi vì chính ba cô đã từng đề cập bắt cô đến nhà Lý Siêu tạ ơn, kết quả khi đến đón, cha hắn rất thờ ơ, chỉ mờ cô uống chén trà và kiếm cớ tiễn khách.
Điều này làm cô vô cùng buồn bực: “nếu thật sự là Lý Siêu giup, tại sao thái độ của cha anh ta lại như vậy? Mà hiện tại thì cô đã rõ ràng, người giúp đỡ cô chính là Trần Hạo.
Trần Hạo vậy mà dường như rất thân quen với viện trưởng! Um, cũng không có gì đâu, tình cờ tôi có quen biết một số người, nên đã nói với bọn họ vài câu câu!”
Trần Hạo cười nhạt một tiếng.
Mà Lý Minh Tuyết thì tràn ngập cảm giác hối hận.
Bởi vì thời điểm gặp Trần Hạo, cô chỉ mời anh đến căng tin ăn cơm mà thôi, trong khi đối với Lý Siêu, thì cô lại mời tới cả nhà hàng hạng sang.
Kết quả Trần Hạo lại là người lo lắng cho tiền đồ của cô nên đã giúp đỡ cô! Nhìn về phía Trần Hạo, trong lòng cô đột nhiên nổi lên một tâm tình kỳ lạ.
“Trời ạ, Trần Hạo hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567498/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.