Lý Dương trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Hy vọng mỏng manh trong lòng Giang tuyết tình cũng lạnh đi.
Nói như vậy, Lý Dương hiện tại tự thân cũng khó bảo toàn, còn hơi sức đâu lo được cho cô nữa.
“Ai! Tuyết Tình, cha tôi nói chúng ta không nên hấp tấp như vậy, tên Triệu Tử hưng kia khi dễ cậu, cậu chỉ cần tìm quản lý cao cấp hơn báo cáo lại là được, nếu quản lý biết, nhất định sẽ nghiêm túc xử lý hắn! Hiện tại ngược lại tốt rồi, tôi đã thất bại, không chỉ tự chuốc lấy rắc rối mà còn khiến cậu mất việc!”
Lúc này giọng điệu Lý Dương đã điệu thấp đi rất nhiều.
Mà nghe lời nói này, Giang Tuyết Tình nhận ra đã từng có một người nói với cô y như thế.
Lập tức hướng ra phía cửa nơi Trần Hạo đang đứng.
Lúc ấy mình chẳng qua cho là Trần Hạo không có kinh nghiệm xã hội, còn coi anh ấy là kẻ ngốc, mắng anh một trận.Kết quả đây, những gì anh ấy nói mới biện pháp giải quyết.
Nếu không cũng không đến nỗi rơi vào tình cảnh này.
Mọi người tụ tập lại để bàn biện pháp đối phó, nhưng cuối cùng không không có cách nào hết, chỉ biết an ủi lẫn nhau.
Lúc này, điện thoại Giang Tuyết Tình lại vang.
Sau khi cô bắt máy, cũng chỉ là “vâng”
hai tiếng.
Nhưng lần này khác lần trước, ánh mắt Giang Tuyết tình mở to, giường như không thể tin được.
Thời điểm cô cúp điện thoại, tất cả mọi người để bị thu hút.
“Tuyết Tình, sao vậy?”. ngôn tình hài
Giang Tuyết Tình có chút kinh ngạc nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567497/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.