“Mẹ! Đừng mà!”
Trịnh Duyệt thấy cảnh này thì như đần ra! Vội trừng lớn mắt, lên tiếng ngăn lại Nhưng đã quá muộn, nước đã hắt ra mất rồi.
Trần Hạo cũng tránh không kịp.
May mà không trúng mặt anh, cốc trà chỉ hắt trúng người Trần Hạo.
Bồng chốc làm cho Trần Hạo ướt như chuột lột, cả người toàn là lá trà.
“Hừ, loại người như cậu mà cũng xứng với con gái tôi sao, cút được bao xa thì cút ngay đi!”
Mẹ của Trịnh Duyệt tức giận ném thẳng cốc trà xuống đất.
Bà ta làm như vậy chinh là đang phát một tín hiệu.
Để nhà họ Giang biết, nhà họ Trịnh cũng rất thành tâm thành ý.
Còn tên nghèo Trần Hạo này sống chết thế nào, bà ta lười phải quan tâm.
“Hừ, đáng đời, Trần Hạo, cậu ngẩng đầu lên đi, tôi chụp cho cậu tấm hình, để mọi người trong khoa chúng ta đều biết, Trần Hạo cậu là một tên tầm thường khiến người ta kinh tởm! Ha ha”
Giang Vi Vi cười há giận.
Khóe miệng của mấy người nhà họ Giang cũng mang theo ý cười.
Trần Hạo hoàn toàn không ngờ mẹ của Trịnh Duyệt sẽ làm như vậy.
Trước mặt nhiều người như vậy mà hắt nước trà vào mình, phải coi thường.
mình cỡ nào mới có thế làm được vậy chứ? Trần Hạo cấn thận gỡ lá trà trên người mình Vừa liếc mắt nhìn một lượt tất cả những người có trong phòng.
Đặc biệt là Giang Vi Vi, “Vi Vi, có phái cậu cám thấy tôi rất nghèo không, nếu có một ngày cậu phát hiện tôi chẳng những không nghèo mà còn vô cùng giàu có thì cậu sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-mat-thay-than-tai/567385/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.