Cậu Hoàng nheo mắt nhìn cô vợ Cả thầy mẹ lấy cho mình, cậu công nhận cô thông minh, chỉ tiếc cậu không yêu cô.
Gấm trong lòng tức đến nghiến răng, ngoài mặt tươi cười:
– Cô nói vậy không thấy cậu khó chịu sao? Tôi khác cô, Ngọc cô mãi chỉ là thứ vợ lẽ đáng con ở, còn cô vợ Cả? Cô quan trọng cái mặt quá đấy, cả hay không người đàn ông cho thôi. Cô còn trinh xứng làm vợ?
Ngọc choáng váng, cô ta không ngờ Gấm to miệng quá, cô ta có chửi Mận vẫn kiêng kị cái tiếng vợ Cả của Mận, mồm luôn khích tướng Mận tâm cô ta biết rõ đi cửa hông cùng sính lễ, hai đàng đón, có mẹ chồng đón nó khác nhau. Một bên đứng trên trời, một bên đứng bùn đất, có được trái tim người đàn ông thì mãi vẫn không chiếm được tiếng, cả đời không có cơ hội đi tổ họ. Con đẻ ra chính mình nuôi nhưng gia phả lại đứng dưới danh vợ cả. Nhìn thì hay mà kém quá nhiều….
Mận mặt không lộ vui buồn, cô nhếch mép nói với Ngọc:
– Cô nhìn đi đây mới là có chút đầu óc, cô học hỏi thêm đi.
Ngọc nghẹn lời, cô nhận cô ngu được chưa? Làm gì mà đả kích tâm người ta như vậy trời?
Ngọc biết thời gian qua Mận không xem mình là đối thủ, cô chỉ coi cô ta như vai hề trong nhà. Gấm có lẽ mới là người đàn bà khiến Mận mắt nhìn thẳng.
Gấm không biết sợ khinh thường:
– Làm người để người ta khinh thật mất mặt.
Lời này ai nghe không hiểu sẽ nghĩ cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/359344/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.