Mận chưa nói một bà sát vách bĩu nguýt chê trách cậu Hoàng:
– Gớm cậu to mồm quá, cậu nói cấm có đau lưỡi, các cụ nói đàn ông mấy ai ít vợ nhưng sao tôi thấy cậu vừa nhiều mà toàn láo toét, vừa về nhà chồng không chào ai. Ấy thế còn muốn gọi vợ Cả làm lẽ, không biết dòng họ nào phước đức có đứa con gái đáng đồng tiền bát gạo. Con người ta về làm Lẽ còn nơm nớp lo sợ vợ Cả khắt khe, còn đây vợ lẽ lên mặt dạy đời. Ông Tũn, bà Quý đây là chưa kịp dạy đạo làm con cho con trai đây mà! Thật là thất trách….
Người khác tiếp lời:
– Nếu dạy được đã không có chuyện lấy một ngày hai vợ, còn hôm nay nữa….
…..
– Vô phúc, nhà cạn phúc rồi mới đẻ thằng con như cậu Hoàng….haha!!!
….
– Mấy người cứ nói, trông cậu ta cao ráo mặt mày như quan lớn nào đó ấy, gớm người giàu lại có tí nhan sắc đàn bà nó bu đầy chân.
…..
– Ông nói cứ như ruồi nó bu mâm cơm ấy!
….
– Chà …. Chà, thật là cô Ngọc kia đẹp gái, cô Gấm kia sắc sảo, cấm cô nào chịu thua cô nào đấy các ông các bà ạ….!
…..
– Ông nói hay quá, không tiền xem có đàn bà đẹp nó nhòm, mấy ông về nhà xem các bà hai, bà ba nhà mình nhìn coi ai không đen, không gầy. Lấy đâu ra trắng trẻo như cô Gấm đẹp người đẹp cả nết kia chứ nhể?
Tiếng cười to cả cổng, bà Hai đỡ bà Cả cùng theo cậu Tán đỡ ông Tũn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/359343/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.