Bà Lam rời đi lấy thuốc cho Mận, ngồi trên ghế bấm ngón tay khóe miệng gương lên.
Có người ở tại nơi nhìn thấy cô bị đánh cả người tàn tạ vẫn cười cho được, không ai hiểu cái đầu 17 tuổi của cô chứa cái gì…..
Mận đang cười suy đoán diễn biến bên gian nhà nhỏ vợ bé của người chồng quý hóa của mình…
Bên gian nhỏ.
Cậu Hoàng lo lắng hỏi ông thầy lang:
– Thầy lang vợ con có làm sao không ạ.
Ông thầy lang tay bắt mạch bị cậu quấy nhiễu không vui quát:
– Ngậm cái miệng lại, mở miệng nghe ngứa tai.
Cậu Hoàng mặt đực nghẹn họng nhìn thầy lang, Ngọc thấy cậu mạt đen cô ta vội nói:
– Cậu đợi ông bắt mạch xong rồi biết, đừng làm phiền ông.
Cậu Hoàng nghe thế hòa hoãn qua một bên ngồi, ông thầy lang không biết sáng ăn phải ớt hay tiêu mà không sợ nhà người ta loạn ông khẽ hừ:
– Hừ….. Gớm nghe vợ lẽ thế này mà vợ cả đánh con người ta không khác người chết.
Cậu Hoàng vừa ngồi xuống ghế bị một cáu nói làm nổi khùng hét lên:
– Ông nói cái gì hả? Ông làm thầy lang thì lo bắt mạch đi nhiều lời làm gì.
– Miệng tôi thích tôi nói cậu cấm.
– Ông!!
– Tôi làm sao? Cậu hỗn vừa phải không tôi đi về cho cậu tự khám cho cô ta.
– Ông thử xem?
Cậu Hoàng thách thức, ông thầy lang nổi tiếng khó tính, ông không nói thêm đứng dậy cầm hòm thuốc đi ngay.
Cậu Hoàng trơ mắt nhìn, Ngọc bụng dưới đau khóc lóc gọi cậu:
– Cậu, em đau quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/359329/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.