Bà Lam tỉnh táo nhất tới ân cần đỡ cô nói:
– Để vú đỡ con về, đau như này còn cố đi làm gì, thầy mẹ thông cảm cho con mà.
Bà Lam gãi kịp thời, ông Tũn, bà cả đồng thanh nói vào:
– Con đi về gian nghỉ đi, không cần cơm bưng nước rót cho thầy mẹ. Vú Lam đưa con về sau gọi thầy lang bên thôn Thới khám cho con. Chịu khó bôi nước thuốc cho nhanh khỏi.
Mận hé miệng chưa kịp nói gì, thằng Đậu hấp tấp chạy vào nói:
– Ông bà ơi….. Cậu nói vú Lam đi bên thôn gọi thầy lang giúp, mợ Hai bị sợ hãi bụng đau đang khóc dưới gian.
Thằng Đậu nói hết đứng thở hổn hển, ông Tũn muốn máu lên não, ông phách cái bàn:
” Phanh”
– Nằm không cũng sợ hãi, mày đi xuống nói cho thằng mất dạy kia bảo nó muốn gọi thầy lang thì tốt nhất cuốn gói ra khỏi nhà cho tao.
Thằng Đậu khó xử nhìn bsf cả, bà cả nhấp miệng vẫy tay:
– Mày cứ nghe ông nói, cô ta không làm gì sao mà sợ hãi cho được.
Thằng Đậu thưa chân chuẩn bị quay người đi, Mận thâm thía lên tiếng:
– Thầy mẹ con thấy cứ để vú Lam đi gọi thầy lang bắt mạch cho em Hai. Giờ em bụng mang dạ chửa nếu có chuyện gì xảy ra con đây làm vợ cả không tránh được đàm tiếu.
Bà cả bất ngờ, ông Tũn thở dài nhìn cô trách mắng:
– Con hiểu chuyện vậy làm thầy mẹ đây thẹn với thầy mẹ co bên kia, thôi thì con nói vậy để vú Lam gọi thầy lang đến xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-man/359328/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.