“Ưm… Khốn, khốn kiếp! Ngươi cút ra ngoài cho ta!”
“Hô… Thật chặt! Dận, cơ thể ngươi quá tuyệt vời. Thả lỏng, ngươi tính phế đi ta sao?”
“Khốn kiếp! Khốn kiếp!”
Bởi vì lửa giận và đau nhói bất thình lình, giọng Dận trở nên run rẩy, hai tay bấu chặt người bên dưới, đốt ngón tay trắng bệch, muốn rút ra nhưng lại phát hiện không cách nào dùng lực. Đừng nói là đẩy ra kẻ đang vây lấy mình, lúc này e là muốn đứng vững cũng đã khó khăn.
“Đừng nóng mà!”
Mộ Quân Duệ mềm giọng trấn an con báo bị thương, đôi tay hữu lực lại không hề lơi lỏng. Chuốc thuốc hắn cũng vì lo lắng cho an toàn, bạo lực gia đình rất đáng sợ nha, huống hồ võ công hắn lại cao siêu thế kia. Mặc dù sau này có khả năng sẽ bị đánh nhưng ham vui một chặp cũng tốt.
“Dận, hôn ta”
Mộ Quân Duệ không đợi đáp lại đã kéo đầu hắn xuống, kịch liệt hôn.
Để trả thù, Dận hung hăn cắn lên chiếc lưỡi đang quay cuồng trong miệng mình. Trong lòng không ngừng mắng, tên khốn kiếp này thế mà dám chuốc thuốc hắn, lại thừa dịp hắn ngủ trong xe ngựa mà tấn công bất ngờ! Khốn kiếp! Khốn kiếp!
“Ba”. Đột nhiên vang lên một tiếng động, xe ngựa giống như đụng vào đá, hơi nghiêng ngả.
“Ôi Chúa ơi!”
Cú xóc này khiến thứ đang tiến vào một nửa hoàn toàn cắm sâu vào bên trong.
Mộ Quân Duệ lâng lâng, còn người vốn bị bắt ngồi ở mặt trên đã đau đến mức kêu không ra tiếng, dứt khoát cắn một ngụm lên vai Mộ Quân Duệ để giải toả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-khuynh-cuong-kieu/1333163/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.