Hân Nhiên đóng cửa lại sau đó nằm phịch xuống giường, tới giờ mới thấy Quỳnh gọi lại:
- Alo bà ơi, anh Nguyên có phá phách gì không?
- Không có làm gì hết, mà giờ bà mới nhớ tới tui hả, vì chuyện của bà mà tui tối nay không về trường được rồi nè.: Nó giở giọng trách móc
- Hì hì, xin lỗi mà, tại tui lo cho con chó nhà tui quá, tui tìm thấy nó rồi, xong là tui gọi bà liền đó.
- Thế là tốt rồi, mà nói thật nhé, tui đúng sợ cái ông chồng tương lai của bà đấy!
- Anh ấy say quá nên làm gì quá đáng với bà sao?
- À không, tui ổn, ý là ông này say cái là coi tiền như nước luôn.
- Làm tui hết hồn, cơ mà giờ bà đang ở đâu?
- Anh Nguyên có thuê khách sạn cho tui ngủ đêm nay, cũng may là còn ga lăng chút đó, không là tui cạch mặt luôn rồi.
- Vậy ổn rồi, có gì mai lên tui nói thầy đỡ bà một tiếng.
- Nhớ đó, chứ không thầy mà gọi về cho mẹ tui là chết tui luôn.
- Rồi rồi, mà thôi nha, tui buồn ngủ quá.
- Ừ, ngủ ngon.
Hân Nhiên cúp máy, vì hồi nãy ngủ cũng khá nhiều nên giờ mắt cứ thao láo, không ngủ được nữa, nó ngắm nhìn xung quanh, đúng là khách sạn xịn, phòng cũng VIP nữa, trông vô cùng hiện đại, nếu vậy thì cái anh Nguyên này nhà giàu phải biết, mà mấy tên công tử này tính tình đều dở dở ương ương giống nhau, chẳng biết đâu mà lần, vướng vào chỉ tổ rắc rối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-cua-trai-tim/2367427/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.