- Đây là lần đầu tui nghe đấy, con trai gì mà yếu đô vậy, trà sữa cũng say nữa.
- Bà mau đưa anh ấy ra khỏi đó nhanh lên, chứ không là không kịp đâu, tôi còn phải đi tìm chó nữa, giúp tôi lần này nhé!
Quỳnh cúp máy luôn, Hân Nhiên làm sao mà từ chối được đây, phải đi vào xin nghỉ sớm rồi lôi cái thân còn nặng hơn cả nó ra khỏi chỗ này thôi.
Hân Nhiên tới gần, anh ta vẫn ngủ.
- Anh ơi, dậy đi.
Nó lay người, nhưng không hiệu quả.
- Anh ơi, quán em đóng cửa rồi, đi về thôi ạ.
Bỗng anh ta ngồi bật dậy, nói:
- Mang 10 ly trà sữa nữa ra đây
Cái kiểu nói năng hồ đồ này là chắc chắn anh ta say rồi, nó phải mau đưa đi thôi
- Dạ quán hết hàng rồi, mình đi về thôi!
Anh ta quay sang nhìn chằm chằm Hân Nhiên, khiến nó có chút sợ.
- Cô là ai?
- Dạ em là bạn của Quỳnh, hồi nãy Quỳnh có việc bận nên nhờ em..Á, anh làm gì vậy?
Anh ta kéo nó đi, nhưng bàn tay khác đã giữ nó lại.
- Cậu ấy không muốn đi với anh, bỏ tay ra đi!: Thái Đăng nói, tay vẫn nắm lấy cánh tay Hân Nhiên
- Cậu là ai?
Trông điệu bộ anh ta với Thái Đăng nó cảm thấy như muốn đánh nhau tới nơi rồi, cứ đưa anh ta ra khỏi đây rồi tính.
- Cậu không cần để ý, tôi muốn đi với anh ta: Hân Nhiên đẩy tay cậu ra rồi bỏ đi.
Đang đi với Hiểu Khánh mà cậu còn như thế, muốn nó mai sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-cua-trai-tim/2367426/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.