- Cái gì đây?- Thái Đăng hỏi.
- Bài nghiên cứu đấy, hôm nay cô bảo nộp.- Nó ngáp ngắn ngáp dài đáp
- Thế này là làm rồi á, sai hết sạch đây.
- Thì đó là phần tớ mà, cậu cứ để cô chấm, còn phần cậu tớ không đụng gì tới đâu- Nó lết từng chữ rồi lại ngủ tiếp.
Thái Đăng nghe mà tức, bài nghiên cứu chung, nó làm sai thì cả hai bị điểm thấp, vậy mà cũng nói được. Cậu đành sửa lại vài chỗ rồi mới nộp. Hôm nay cũng chẳng học gì nhiều, cô chấm xong rồi trả, cả Hân Nhiên và Thái Đăng đều được 8 điểm, cậu không vui chút nào, nhưng nó thì ngược lại, nó không ngờ nó cũng làm được. May quá!
- Tôi mà không sửa lại thì cậu cũng kéo điểm tôi xuống rồi đấy! Đúng là phiền phức!- Thái Đăng bực dọc nói.
- Thế thì cảm ơn nhé!- Hân Nhiên nói mà không thèm nhìn xuống, xong nó lại ngủ tiếp.
Thái Đăng bực thấy rõ. Không ngờ nó dám lơ cậu :
- Này, làm gì mà căng thế?- Khôi hỏi- Trước giờ có thấy mày thế đâu
- Kệ tao- Thái Đăng hộc hằn nói, để rồi coi, chiều nay cậu sẽ cho Hân Nhiên biết tay.
Nhưng đó là Thái Đăng nghĩ thôi, chứ chiều nay nó làm gì có phải đi làm đâu. Cậu không biết nên ngồi trên tầng ba mà cứ nhìn xuống tầng trệt, mãi không thấy nó đâu, đành hỏi chị Thương:
- Này, tại sao giờ này cô ta vẫn chưa đi làm, bộ nơi đây không có giờ giấc quy định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-cua-trai-tim/2367380/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.