Đến bữa trưa, bà đem chuyện này nói lại. Ông với cậu chẳng có ý gì cả, nói là để cho mọi người yên tâm thì muốn làm gì cũng được. Ai cũng hiểu, cậu thì đang bán tính bán nghi, còn ông thì chỉ là chiều ý bà và tin tưởng mợ. Ông có đứa con gái lớn, cô hai mất sớm, mất hồi còn nhỏ xíu. Mà mợ lại có gì đó hao hao cô hai, mợ cũng là con cả nên ông thương mợ lắm, xem mợ như con gái. Mấy người vợ còn lại của cậu, ông không nói tại ông chẳng xem họ ra gì cả.
“Thế con về bên ấy, cái Chi mày đi với mợ đi.” Ông bảo. Mợ từ chối: “Dạ để Chi nó ở lại hầu mẹ, con đi một mình cũng được cha ạ. Từ đây qua bên ấy cũng gần, con đi một mình cũng được.”
“Có nguy hiểm quá không con?” Bà lo lắng hỏi. Đàn bà con gái đi một mình một nẻo, dù cho hai bên có gần thì cũng… cũng nguy hiểm lắm! Chưa kể có gì bất trắc, rồi lỡ con ma kia nó theo mợ thì sao?
“Không sao đâu mẹ, chỉ đi chưa tới nửa canh giờ thôi mà.”
Nhưng ông bà vẫn lo, gọi phu xe với bảo cậu ngồi với mợ, về tới nhà bên ấy rồi về. Lúc cậu về thì cũng đã xế chiều rồi, lại một đêm kinh hoàng nữa sắp tới. Mặt trời nhích dần về phía Tây, đám gia nhân lại nháo nhào cả lên. Giờ người ngoài chưa biết tại ông bà cấm có đồn bậy, chứ chúng nó thì biết tỏng trong nhà có ma. Nhà ông Lâm giàu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-ba/2943497/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.