Khi Tấn Tuyên quấn một chiếc khăn tắm ra ngoài, đãnghe thấy trên giường vẳng đến tiếng rên rỉ mơ hồ. Anh vội vã nhìn kỹ, Vu Tiệpđang kéo rách quần áo của mình!
“Tiểu Tiệp!”, Tấn Tuyên chồm đến, kéo tay cô ra, thấy sắc đỏ bừng bừng trên mặtcô không hề bớt đi chút nào sau khi bị kéo vào nhà tắm dội nước, mà lại càng đỏhơn, trời ạ, cô ấy đã uống thuốc gì vậy? Mà lại hưng phấn lâu đến thế! MK, nếuđể anh biết là đứa nào thuốc cô, anh sẽ đánh cho hắn tàn phế mới thôi.
Vu Tiệp cảm thấy toàn thân bị cuốn chặt, trên người như thể bị dính một lớp sơnnhơm nhớp, dính vào rất chặt, khiến cô thấy rất khó chịu, chỉ muốn xé rách lớpsơn đó quách cho rồi.
Nhưng, tay cô đột ngột bị một bàn tay mát lạnh nắm rất chặt, da thịt mát mẻtrượt qua hõm cổ, cảm giác tiếp xúc thoải mái đó khiến cô rúng động, dễ chịuquá, đừng đi mà, đừng bỏ đi. Cô chụp lấy bàn tay mát lạnh đó, đặt lên cổ mình,thích cảm giác này quá, ngọn lửa trong người thoáng chốc như giảm đi rất nhiều.
“Tiểu Tiệp!” Tấn Tuyên rụt tay lại như bị điện giật, da thịt cô nóng hừng hực,cảm giác trơn nhẵn khi tiếp xúc khiến tâm thần anh như chu du chín tầng mây,anh vội vã định thần lại, Tiểu Tiệp bây giờ không được tỉnh táo, anh không thểnghĩ bậy bạ được.
Vu Tiệp cảm thấy vô cùng hụt hẫng, mới có được chút cảm giác mát lạnh, thế màchớp mắt đã tan biến, cô mơ màng mở mắt ra, lờ mờ nhìn thấy người trước mắt,gương mặt ấy như gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/57769/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.