🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Có gì không vui cứ nói ra đi.” Vu Tiệp chậm rãi ngồixuống cạnh Tấn Tuyên, để anh dựa vào vai mình.



Rất muốn anh bộc phát tất cả, Tấn Tuyên bây giờ cô chưa từng nhìn thấy, luônngỡ rằng anh quá mạnh mẽ, mạnh đến mức không có cơ hội để yếu đuối. Thì rangười ta mạnh mẽ đến mấy cũng sẽ có lúc yếu đuối, anh trọng sĩ diện đến vậy,nhất định không thể để người nhà hoặc ai khác nhìn thấy dáng vẻ lúc này. Mà anhlại nhớ đến cô, cô thấy rất cảm động, thật sự mong rằng có thể giảm bớt chútphiền muộn trong lòng anh.



“Sao anh lại kém cỏi đến thế?” Đầu Tấn Tuyên dụi dụi vào cổ cô, tìm kiếm chúthơi ấm.



Vu Tiệp đưa tay lên khẽ ôm lấy đầu anh, để anh dựa vào gần hơn, lặng lẽ lắngnghe anh nói.



“Anh cố gắng làm việc, mọi người đều muốn nhìn anh thê thảm, đều đợi thấy lúcanh thất bại. Anh nhủ thầm rằng, bọn họ sẽ không bao giờ có cơ hội đó.” TấnTuyên vòng tay ôm eo cô, dần dần xiết chặt lại, hoàn toàn dựa vào người VuTiệp.



“Nhưng… Bây giờ thì họ đã có dịp cười rồi.” Anh cố đè nén ý muốn được khóc to,cổ họng phát ra những tiếng nghèn nghẹn.



Khẽ vỗ vào vai anh, nhất định anh đang rất buồn, vốn định làm thật tốt, thậtthành công để bịt miệng những người đó, bây giờ lại trở thành trò hề của họ.



“Tài liệu đấu thầu và mọi thứ khác đã mất rồi.” Vòng tay ở eo cô xiết càngchặt, khiến cô cảm giác như thân thể mình như muốn tan ra.



“Còn cách

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156180/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.