🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáu giờ sáng, Vu Tiệp rón rén luồn vào nhà, bên trongvô cùng yên tĩnh, cô chuồn vào phòng mình, đúng khoảnh khắc đóng cửa lại, cômới dám tự do hít thở, cũng may, cũng may.



Tuy đêm qua đã gọi điện về nhà báo sẽ ở lại nhà bạn, nhưng nếu mới sáng sớm đãbị bắt gặp thì bảo đảm mẹ cô sẽ cằn nhằn không ngừng nghỉ, đặc biệt là bố cô,ông không thể chịu được việc con gái ra ngoài ban đêm không về nhà. Để tránhkhỏi phải nghe thì chỉ còn nước cầu nguyện không gặp bố mẹ mà thôi.



Vu Tiệp ngước lên, xoa bóp cánh tay tê dài rồi ngồi dựa tường.



Trong đầu vẫn văng vẳng câu nói ban nãy của Tấn Tuyên, “Sao lần nào uống saycũng bị em nhìn thấy.” Nụ cười khổ sổ gượng gạo, ánh mắt tự châm biếm mình… cứhiện lên trong đầu cô mãi, không thể xua tan.



Lần này, đến lượt cô ở cùng anh cho qua một đêm đau khổ phiền muộn.



Tấn Tuyên không về nhà mà đến thẳng công ty, anh nói dù không còn hy vọng nhưngvẫn muốn cố gắng lần cuối cùng.



Vu Tiệp vuốt ngực, chậm rãi ngồi xuống ghế, ngửa đầu ra sau và thở ra nặng nề,anh quả nhiên là say rồi!



Sáng nay tỉnh dậy, anh sờ sờ vài chỗ sưng tấy trên đầu, nghi ngại hỏi cô cóphải anh bị đụng vào tường không? Mọi thứ diễn ra đêm qua đều tan biến theo hơicồn, thậm chí anh cũng không nhớ là đã hôn cô!



Thật vô dụng! Vu Tiệp bực bội đến mức muốn hét to, tại sao cứ để tâm chuyện anhđã quên, quên thì càng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156179/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.