Tấn Tuyên chồm đến, lại đấm vào đầu Trịnh Phong một cúrất mạnh, Trịnh Phong ngã sóng soài, khổ sở đưa tay lên che chắn. Đôi mắt TấnTuyên thoáng lóe lên một cơn lửa giận kinh khủng,giống như một con sư tử bịchọc giận,những nắm đâm giáng xuống người Trịnh Phong như mưa. 
Vũ Tiệp cuối cùng đã hoàn hồn, hét lên rồi chạy đến kéo Tấn Tuyên vần đang hăngmáu ra: "Dừng tay, dừng tay, anh điên rồi! 
Ba người dồn thành một đông hỗn loạn, xen lẫn vào đó là nhưng tiếng kêu thét vàrên rỉ. 
Trên lầu vang lên tiêng hét tức giận: "Ai kêu hét cái gì dưới đó vậy?Có đểcho người ta ngủ không, muốn cãi nhau thì biến đi chỗ khác!" Một số ngườicòn thò đầu ra: "Đứa nào đấy? Nửa đêm nửa hôm, bị thần kinh à?""Mẹ kiếp, thằng nào?" 
"#$~%$$#%~#$Vo#~Vo$~#$$#.. 
Vu Tiệp ngước lên thấy từng ô cửa sổ bật sáng đèn, cổng chính tòa nhà ký túccũng sáng lên thì nghĩ, Tiêu rồi, dì quản lý ký túc sắp ra rồi, nếu bị tóm đượcthì chết. Cô lao đến cố hết sức kéo Tấn Tuyên vần đang đè lên người Trịnh Phongra: "đừng đánh nữa, sắp có án mạng rồi!" Rồi dìu Trịnh Phong lên,trừng mắt với Tân Tuyên "Còn khống chạy nhanh lên!" Nói xong dìuTrịnh Phong chạy vào chỗ tối. 
Tấn Tuyên tóc tai rối bời, liếc nhìn lên lau trên rồi vung vẩy nắm đấm, nhấctúi đựng laptop bị vứt chỏng chơ trên đất lên rồi theo sau. 
Ba người hoảng hốt chạy ra vườn hoa trường. 
Thấy cuối cùng đã cách xa khu ký túc xá, âm thanh phía xa kia cũng nhỏ dần rồitắt, Vu Tiệp mới thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-am/2156171/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.